Truyện thể loại Ngôn Tình
Điên Cuồng Độc Chiếm
- Chapter 67 7 tháng trước
- Chapter 66 7 tháng trước
- Chapter 65 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Lãnh Ngạo, người cũng như tên, kiêu căng, lạnh nhạt, cô độc. Trong lòng anh, thứ duy nhất ấm áp chính là Thước Tiểu Khả...
Nguyện Vì Anh
- Chapter 59 7 tháng trước
- Chapter 58 7 tháng trước
- Chapter 57 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Một cô gái Nguyện Vì Anh mà có thể làm bất cứ điều gì, nhưng nhiều người lại cho rằng đó không phải là tình yêu vì hai người chỉ là con nít thì làm sao xem đó là tình yêu được!
Có những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng nó đem lại hạnh phúc. Khi cô khóc, anh không hứa sẽ làm cô cười nhưng anh sẽ khóc cùng cô. Khi cô tươi cười vui vẻ anh lặng lẽ nhìn cô say đắm. Vậy cớ sao anh lại bỏ cô đi thật xa, anh đi xa cô quá!
Cô chờ đợi anh chỉ để tìm lại cảm giác khi xưa, khi xa anh cô lại càng nhớ nhiều hơn. Để rồi khi gặp lại cảm giác có còn như trước?
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Truyện A Di Cách Vách Muốn Kết Hôn được viết bởi tác giả Nghệ Quân như một trò chơi, là cuộc đùa vui của số phận với bản thân nàng.
Họ quyết định chia tay nhau, họ sẽ đi trên những con đường dành riêng cho bản thân mình mà không biết phía trước sẽ xảy ra chuyện gì, điều gì đang chờ đón họ.
Không còn cách nào cô phải sang tận đất nước Nhật Bản nhưng ở đây cô vẫn gặp hắn, không những thế cho còn phải là tay rót nước pha trà cho hắn nữa. Quả thật rất bất công với nàng.Hãy cùng nhau đón đọc truyện để biết kết thúc như thế nào nhé!!!
Oan Gia! Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi
- Chapter 76 7 tháng trước
- Chapter 75 7 tháng trước
- Chapter 74 7 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Tên fic : [xuyên không] oan gia! mình ta xuyên không đủ rồi sao ngươi cũng bon chen nữa hả???
Thể loại: ngôn tình, xuyên không, oan gia ngõ hẹp, hơi hài hài tí
Nàng Trần Bích Ngọc và hắn Nguyễn Gia Khanh là “oan gia ngõ hẹp” nếu không gặp không sao, nếu gặp mặt ắt có chuyện xảy ra. Trong một lần cãi nhau với hắn vô tình bị hắn hại xuyên không, xuyên thì xuyên chứ ai sợ ai! Nhưng thiếu gì chỗ để xuyên lại không xuyên lại xuyên trúng vào một cái đám cưới, ax ax mà nàng còn là cô dâu đang chờ phu quân gở khăn che mặt nữa chứ!
Chiếc khoăn voan mở ra, xuất hiện trước mắt nàng là một tên mỹ nam đang nhìn nàng chầm chầm miệng có chút giật giật cười kinh bỉ nàng, rồi quay lưng đi quẳng lại cho nàng một câu:
– Tiện nhân là ngươi hại chết Thanh nhi,ta sẽ trả thù ngươi, cuộc hôn nhân này sẽ chôn vùi hạnh phúc của ngươi mãi mãi !
Gì ? Hắn vừa nói cái gì? “ chôn vùi hạnh phúc của nàng” nằm mơ đi, nàng là ai là người hiện đại đó nha! Muốn nàng chịu thua không có khả năng đó, chờ đi nàng sẽ học tập các tỷ tỷ đi trước khiến hắn yêu thương nàng rồi bỏ hắn cho hắn đau khổ trả thù sỉ nhục ngày hôm nay.
Nàng cố gắng làm hết việc này đến việc khác để lấy lòng hắn nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hắn lại vì người nữ nhi đó đánh nàng, nàng hận nàng muốn giết hắn.
…
Đoản kiếm ngắn trong tay nàng đâm thẳng vào ngực y, từng giọt máu đua nhau tràn ra thấm ướt y phục Thiên Hàn, và lan theo cả lưỡi kiếm rơi xuống đất từng giọt tí tách. Hắn cứ như vậy ra đi…
– Tại sao ngươi còn chưa chết?_ nàng sợ hãi khi nhìn thấy hắn đã chết đột nhiên sống dậy.
– Oan gia, món nợ giữa ta và ngươi chưa dứt lý do gì ta phải chết?_ y
– Ngươi…oan gia, Nguyễn Gia Khanh này tại sao ngươi cũng xuyên không?
– Trần Bích Ngọc ngươi xuyên không được tại sao ta không được hả?
Nàng nhìn kẻ vừa bị nàng đâm chết lại đột nhiên sống dậy trong lòng vừa sợ vừa lo lắng
– Nào thê tử của ta sau này nàng phải hảo hảo nghe lời ta!_ y
– Gì? Oan gia đừng tưởng xuyên qua thành phu quân ta thì muốn gì cũng được, cẩn thận ta giết ngươi lần nữa!
– Vậy sao?
…..
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ
- Chapter 58 7 tháng trước
- Chapter 57 7 tháng trước
- Chapter 56 7 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Đây chỉ là truyện nhảm
Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”.
Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta.
Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội.
Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn.
Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh …
Phù Dung Giang Hồ
- Chapter 43 7 tháng trước
- Chapter 42 7 tháng trước
- Chapter 41 7 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: xuyên không , hài , tình cảm
Nàng – Lãnh Tâm Nguyệt : một thiên tài bẩm sinh (IQ 250), xinh đẹp, lúc thì hoạt bát đáng yêu, lúc thì lãnh khốc vô tình, phương châm sống: ”Người không phạm ta , ta không phạm người, người mà phạm ta ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lời, khiến cho người muốn sống không được muốn chết không xong” (Nguyệt : *lườm*, tại sao lại vit ta hoạt bát đáng yêu mà còn vế sau nữa; Tuyettu:bí mật sau này sẽ pit, cười gian ( ^ – ^)), mẹ là người của gia tộc linh thị nên có linh lực từ nhỏ, có thể khống chế các yếu tố tự nhiên, đọc suy nghĩ của người khác, có thể nói vô địch thiên hạ, nhưng chỉ là có thể vì vẫn có nhược điểm……
Nàng – Giang Ngọc Nhi: Cũng là thiên tài (IQ 200), nhí nhảnh tinh nghịch, là một tiểu yêu nữ 100%, nhưng cũng đáng yêu, chọc giận nàng sẽ là việc hối hận nhất mà người khác từng làm (vì vậy tránh ra một chút , nguy hiểm chớ đến ngần…), là bạn thân của Lãnh Tâm Nguyệt , sau này cùng xuyên không với Nguyệt,và có….
Chàng Dương Tử Phong: Kỳ chủ thất tinh kỳ, một đại ma đầu chính hiệu, lãnh khốc vô tình, lúc nhỏ chứng kiến mẹ của mình ngoại tình , cha bị tình nhân của mẹ giết chết, sau đó mẹ bỏ trốn theo người tình. Ảnh hưởng tâm lí sâu sắc trở nên rất hận và không tin tưởng nữ nhân ( ngoại trừ hai thuộc hạ thanh, bạch (hai trong số bốn vị hộ pháp :thanh , bạch, hắc, xích của thất tinh kỳ)) nhưng cho tới khi gặp nàng thì…..
Chàng Đông Phương Tuấn : trang chủ thần kiếm sơn trang, gia tộc hàng đầu võ lâm, cũng là thương nhân giàu nhất thiên hạ , tài sản phú khả địch quốc, anh tuấn, tiêu sái, là người tình trong mộng của rất nhiều cố gái ,một lần tình cờ trúng độc, được nàng cứu, đối với nàng nhất kiến chung tình, suốt đời khó quên.
Chàng Lưu Phương:Đường chủ Huyết ảnh đường, đối đầu với Dương Tử Phong, lúc đầu chỉ có ý định cướp nàng đi để chọc giận Dương Tử Phong, nhưng ma xui quỷ khiến lại đi yêu nàng, từ đó lập lời thề : ” Nếu ta không có được nàng, thì hắn cũng sẽ không có được nàng”.( Tuyếttử : Anh này tính tình bá đạo số một đó; LP: sát; TT : đừng giết, giết tui ai viết truyện tiếp đây; LP: suy nghĩ; TT: thừa dịp bỏ trốn, mạng nhỏ quan trọng hơn)
Chàng Liên Thành : vương gia Lãnh Ngạo quốc, kiêm luôn binh mã nguyên soái, anh tuấn bất phàm, thiên hạ đệ nhất tài tử, dịu dàng ôn nhu, được nàng giúp đỡ đánh thắng trận, đối với tài nghệ của nàng tâm phục khẩu phục, dần bị nàng thu hút, từ đó nguyện ý cùng nàng ngao du thiên hạ, thậm chí từ bỏ cả vương vị ( TT : thở dài : hey , lại thêm một anh si tình wá hóa cuồng)
Chàng Ôn Thuận Minh : Tử La quốc đại tướng quân, trông một lần gặp nàng ở bờ sông, vừa nhìn thấy nàng đã yêu, chỉ tiếc lúc này nàng đang bận nam trang,nên cứ nghĩ mình đoạn tụ,nhưng mà :” chỉ cần ở bên cạnh ngươi ,cho dù người cả thiên hạ nói ta như thế nào ta cũng mặc kệ”. Và bí mật cuối cùng cũng bật mí…..
Bên trên là giới thiệu các nhân vật chính, còn về ca nào thành với tỷ nào thì sau này sẽ biết.
Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em
- Chapter 82 7 tháng trước
- Chapter 81 7 tháng trước
- Chapter 80 7 tháng trước
Võng Du , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Nhân vật chính: Nữ chính : Nước biếc người ta quấn (tên thật Mạc Lục).
Nam chính : Nguyệt Hắc Phong Cao (tên thật Nhạc Hằng)
Vai phụ: Lòng ta hướng trăng sáng (tên thật Hướng Mãn)
Lạc Lạc Thanh Hoan (tên thật Hứa Thanh Hoan),
Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt, Quân tử ái tài ….
Nàng là trong trò chơi 1 nữ hiệp hồng y hấp tấp.
Hắn là trong trò chơi là hắc y thích khách xuất quỷ nhập thần..
Hôm đó là ngày nàng trong thực tế bị người mình yêu đơn phương thổ lộ bị cự tuyệt về chơi game đi tới Thanh điền ngắm hoa thì không cẩn thận đụng phải tên thích khách kia.
“Nhà ngươi là Nguyệt Hắc Phong Cao ? Trùng hợp vậy, lão nương đang muốn tìm nhà ngươi mà lại liền chính mình chạy tới.”
“Ngươi thay lão nương đem người này xử lý, giá tiền tùy ngươi ra.”
“… Nhà ngươi đây là muốn lên giá! ! ! ! ! ! !”
Vì vậy, câu chuyện do đó bắt đầu…
Béo Mới Là Đẹp
- Chapter 47 7 tháng trước
- Chapter 46 7 tháng trước
- Chapter 45 7 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hước
Editor: Minh Hạ
Độ dài: 46 chương 1 NT
Nhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư Thành
Lý Viện Viện cảm thấy cuối cùng thì mình cũng trở thành một mỹ nữ tuyệt thế.
Chẳng ngờ.
Thấm thoắt qua bao thời đại, năm tháng đổi thay, bãi bể hóa nương dâu.
Thẩm mỹ của thế giới này.
Lại hoàn toàn.
Thay đổi...
Tác giả giải thích: Công chúa và trưởng hộ vệ cùng nhau xuyên không.
Editor: Truyện siêu hài, cam đoan đã nhảy hố là không hối hận :))
Bình Yên Khi Ta Gặp Nhau
- Chapter 92 7 tháng trước
- Chapter 91 7 tháng trước
- Chapter 90 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Giới thiệu
Một chuyện tình đẹp, sâu sắc, trải qua nhiều biến cố và thử thách để xác định lại cảm xúc của nhau. Đôi khi không phải suy nghĩ tốt nhất của người này là điều tốt nhất mà người kia mong muốn!
Cặp đôi 1
Mọi việc trên thế giới đều được Trần Ngộ Bạch phân chia ra như thế này – Anh thích và anh không thích. Phụ nữ cũng phân ra 2 loại, một là anh đoạt lấy, hai là anh phá hủy.
Anh vốn nghĩ rằng An Tiểu Li thuộc loại thứ nhất, lúc tức giận thì cảm thấy cô dường như thuộc loại thứ 2. Sau đó, bỗng có một ngày, Trần Ngộ Bạch phát hiện ra một việc bất an, An Tiểu Li thật ra lại không ở trong cái thế giới kia của anh.
Cặp đôi 2
Đêm đó trên đỉnh núi, dưới ánh trăng đẹp nhất trên đời. Lý Vi Nhiên ngồi cách Tần Tang mười thước, cười vô cùng tình cảm “Đừng nói em không thích anh. Tang Tang, làm sao mà anh không thể nhìn ra được là em thích anh muốn chết chứ.”
Nhân vật chính: Trần Ngộ Bạch, An Tiểu Li, Lý Vi Nhiên, Tần Tang, Tần Tống
Trích đoạn
"...Tiêu Miễn rất phẫn nộ, cao giọng khiêu chiến sau lưng, “Này! Trần Ngộ Bạch, là người đàn ông thì chúng ta đấu tay đôi!”.
Trần Ngộ Bạch ngừng lại, quay lưng lạnh lùng nhìn anh ta, “Tôi rất chắc chắn tôi là đàn ông, còn anh có phải không thì xin lỗi, trời biết đất biết”."
Chuyện Tình Vượt Thời Gian
- Chapter 10 7 tháng trước
- Chapter 9 7 tháng trước
- Chapter 8 7 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Truyện Teen
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Mới ngày đầu tiên nhập học, Lâm Tiểu Ngư đã vô tình “đắc tội” ngay với hội trưởng hội học sinh trường Trung học phổ thông Phác Thiện, kết quả là đêm đó cô nàng phải ngủ ở ngoài công viên gần trường học. Trong lúc Lâm Tiểu Ngư đang “say giấc nồng” thì bỗng nhiên có một thứ gì đó rất nặng đè lên người cô. Khi cô choàng tỉnh giấc thì thấy trên người mình là một anh chàng khôi ngô tuấn tú trong bộ trang phục thời cổ đại, nai nịt gọn gàng, lưng đeo một thanh kiếm.
Anh chàng đó tự xưng là Sai dịch đại nhân triều đại nhà Thanh, tên là Thượng Quan Cảnh Lăng…..
Để giúp Thượng Quan Cảnh Lăng nhanh chóng thích nghi với cuộc sống hiện đại và để trang trải cuộc sống, Lâm Tiểu Ngư dự định sẽ tìm cho anh ấy một công việc. Hội trưởng Tả Mạc Phong vô tình phát hiện ra Thượng quan Cảnh Lăng ở trong trường cùng với Lâm Tiểu Ngư nên đã “ra thỏa thuận” với Lâm Tiểu Ngư rằng chỉ cần cô ấy tham gia vào Hội học sinh thì anh ta sẽ giúp Thượng Quan Cảnh Lăng có cơ hội được làm huấn luyện viên câu lạc bộ võ thuật của trường. Lâm Tiểu Ngư không còn cách nào khác đành “đau khổ” chấp nhận thỏa thuận đó và “chịu đựng” những ngày tháng bị Tả Mạc Phong “hành hạ” …
Thú Nhân Chi Long Trạch
- Chapter 107 7 tháng trước
- Chapter 106 7 tháng trước
- Chapter 105 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: Ngôn tình hiện đại
Số chương: 103 phiên ngoại
Văn án:
Tiết Đồng hỏi: ” Trạch, có phải anh coi tôi là món đồ chơi?.”Long Trạch lập tức phản bác: “Anh chưa từng có ý nghĩ như vậy, anh cũng không hề miễn cưỡng em. Anh chỉ hy vọng mang lại vui vẻ cho em. Anh không quan tâm đến những chuyện khác, chỉ cần ở cạnh em, anh cảm thấy vậy là đủ rồi, chỉ cần là thứ em muốn, anh nhất định sẽ cho em.Tiết Đồng, trước kia là do em không nắm giữ vận mệnh của chính mình cẩn thận, nên em mới bị người khác bán rồi đưa tới chỗ anh. Nhưng hiện tại đã có anh bên cạnh, em không cần phải lo lắng bất cứ điều gì.”
Lời người edit:Bạn muốn thấy trẻ con phát triển trí tuệ như nào?
Bạn muốn thấy một nam chính ‘ không phải người ‘ khi yêu sẽ như thế nào?
Nhảy hố đi, ở đây đáp ứng bạn!
Lục Hoa Cấm Ái
- Chapter 84 7 tháng trước
- Chapter 83 7 tháng trước
- Chapter 82 7 tháng trước
Huyền Huyễn , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Edit: Vickiee
Số chương : 84 chương 1 ngoại truyện
Thể loại : huyền huyễn, cấm luyến, thanh thủy văn, HE
Giới thiệu vắn tắt
Hắn là tiên nhưng vượt hơn cả thần, nàng là thần lại không sánh bằng tiên.
Tiên hội Dao Trì, vực sâu Bích Lạc, thoáng kinh diễm phút đầu gặp gỡ, từ đó mà tình bén rễ sâu. Một hồi quen biết, vẫn tưởng đã hiểu nhau rất rõ. Chỉ hận đã mê đắm sai người.
Dùng mọi cách tìm kiếm sự chân thành, chợt quay đầu, lại rơi vào thất vọng! Oán không được, hận cũng không xong, chỉ trách tạo hóa trớ trêu!
Yêu hận quấn quýt si mê, chỉ là một giấc mộng, nàng cuối cùng phải mạnh mẽ đến mức nào, mới có thể thoát khỏi kết cục của mối tình này?
Nàng là nữ thần trên chín tầng mây cao, cũng là vị thần ngay từ đầu đã bị vứt bỏ. Nàng vô duyên với thần lực, dưới hào quang của tỷ tỷ, nàng vĩnh viễn chỉ là một cái bóng, tồn tại chỉ để bị lợi dụng.
Tuy vậy nàng vẫn muốn được đối xử thật lòng, dù chỉ là trong chốc lát, cũng mong muốn được dùng chính tư cách của mình mà tồn tại – nữ thần Anh Lạc
Lời người edit
Người được nhắc đến trong giới thiệu không phải nam chính.
Đây là một câu chuyện nói về cả tình bạn, tình thân và tình yêu. Trong thế giới của tiên pháp, của yêu hận tình thù đời trước, tất cả bí mật đều như được bóc ra từng lớp từng lớp một, đưa người đọc đến với hết bí mật này đến bí mật khác.
Như đã đề cập ở phần thể loại, tình cảm của nam nữ chính là một loại tình cảm cấm kỵ. Nữ chính phải trải qua nhiều tổn thương, hơi trì độn với tình cảm của chính mình nhưng cũng có cá tính riêng, dám yêu dám hận. Nam chính là người thâm tình, dịu dàng, luôn cưng chiều,dù hy sinh tất cả cũng muốn bảo vệ cho người mình yêu. Tình cảm của hai người vô cùng trong lành, tự nhiên như nước, nhưng cũng đủ khiến người ta cảm động, mạch tình cảm chậm rãi, cần sự kiên nhẫn và chậm rãi cảm nhận.
“Lòng của nàng….chân chính hướng về ai….e là…ngay cả chính nàng cũng chẳng rõ!”
“Thiên hạ Lục giới? Buồn cười, chuyện này liên quan gì đến ta, vì sao ta phải chịu trách nhiệm với thế gian này? Từ khi ra đời đến nay, thế gian này có từng thương hại ta chưa, có từng thương hại nàng chưa? Vì sao lại bắt ta chịu trách nhiệm? Cả đời ta, chỉ có một mục đích duy nhất, chính là che chở nàng, có hủy đi thế gian này đi chăng nữa, thì đã thế nào?”
“ Đối với ta mà nói, nàng chính là thiên hạ! Cho nên… nếu một ngày kia, nàng nói nàng không muốn cứu lấy thiên hạ này, ta cũng sẽ giúp nàng hủy đi trời đất!”
Mình dài dòng đã đủ, mời các bạn đọc truyện để tự mình suy ngẫm.
Đệ Nhất Tướng Công Ngây Thơ (Đệ Nhất Manh Phu)
- Chapter 80 7 tháng trước
- Chapter 79 7 tháng trước
- Chapter 78 7 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Phu quân ngây thơ đệ nhất thiên hạ mang âm hưởng của điền văn, là một thiên tình ngọt ngào với áng mây hồng, cơn gió xuân và chồi non vừa nhú. Đọc – cười. Đọc – rung động. Đọc – mãn nguyện. Tôi thật nhớ Trường Sinh trong “Chàng ngốc ở thôn nọ”, cũng rất nhớ Tiên Tâm trong “Man cô nhi”. Cả câu chuyện là con đường phũ lá phong, quanh co uốn khúc giữa những ngọn đồi đỏ rực, vừa diễm lệ lại vừa mộc mạc, vừa rực rỡ lại vừa bình yên. Bỏ qua tác phẩm như thế này, các bạn sẽ hối tiếc đấy ^^
Yến Hồng sinh ra trong một gia đình thư hương giàu có. Sau khi mẹ mất thì di nương lên làm vợ cả, cha ruột thờ ơ, chị em ức hiếp. Nàng cũng mặc kệ, chỉ cố sống yên ả không tranh không giành. Quốc công phủ đến cầu thân, bởi vì người muốn cưới nữ nhi Yến gia là vị tam công tử xưa nay không mấy ai biết đến, nghe đồn lại là tên ngốc nên Yến Hồng rất nhanh bị đem đi làm vật thế mạng thay Yến Vân.
Tốt thôi, nàng chả tha thiết gì mái nhà này, đi làm dâu phủ Quốc Công, cho dù là lấy một thằng ngốc cũng có thể an tâm không đói không rét, an an ổn ổn mà sống hết đời. Yến Hồng chưa bao giờ mơ ước xa vời.
Đông Phương gia không có nhiều người. Cả cơ ngôi đồ sộ, lầu vàng gác ngọc, ba nghìn tư binh, mấy trăm người ở cũng chỉ phục vụ hai vợ chồng Quốc Công và ba vị công tử. Thế tử Đông Phương Ngọc là trưởng nam vai rộng chí cao, thần tượng sừng sững của tất cả đàn bà con gái, quanh năm đóng ở biên cương gìn giữ mỗi tất đất của hoàng triều. Nhị thiếu Đông Phương Tề là cánh tay phải của thái tử, thông minh sắc sảo, miệng lưỡi hơn người, khôn ngoan lanh lẹ, chẳng nghi ngờ gì chính là cái trụ rất to của triều đại tiếp theo. Hai con người lỗi lạc là vậy, nhưng họ đều không phải nam chính của câu chuyện. Tam công tử Đông Phương Manh là “sản phẩm bị lỗi” mà lão phu nhân đau đứt ruột gan, lão gia tiếc thương bao bọc, huynh trưởng lo lắng âu sầu, nhị ca áy náy thương yêu.
Đông Phương Manh – đứa trẻ ra đời sau một lần lão phu nhân đỗ bệnh. Anh trai song sinh dường như đã đoạt đi tất cả của hắn – sức sống, trí tuệ, bản năng. Hắn là cái vỏ không hồn, tồn tại vô định như viên đá cuội, đóng tất cả cánh cửa của thế giới lại, giam mình không khoảng không im lặng và sáo rỗng… Đông Phương Manh chính là phu quân của nàng!
Trời đất bao la, không dễ gì gặp nhau, càng không dễ gì nên duyên vợ chồng. Nếu số mệnh đã đem nàng để lại bên hắn, Yến Hồng tình nguyện an phận thủ thường, làm tròn phận dâu, chăm chồng nuôi con, dù chồng nàng là pho tượng người nàng cũng vui vẻ chấp nhập. Cái này gọi là “đạo đức nghề nghiệp”.
Ấy vậy mà số Yến Hồng tốt lắm. Mẹ chồng hòa ái dễ gần, thương con như mạng, cũng thương dâu như con. Cha chồng nói ít làm nhiều, con người rộng lượng thông thái, cả đời lặn lội quan trường sớm đã thấu hiểu thị phi. Quốc Công gia biết con trai út kém cõi hơn người, lấy vợ sẽ làm lỡ đời con gái nhà người ta, ông còn tính sẽ nuôi hắn tới chết, chết rồi thì hai người anh lại thay phiên. Nhưng mà chuyện đời khó đoán, một quẻ bói thần kỳ đã đem Yến Hồng đến cho Đông Phương gia, nếu nàng đã bước vào cái nhà này, hy sinh cuộc đời cho con trai họ thì họ cũng sẽ xem nàng như thân nhân, bảo hộ dâu con cả đời no ấm. Trên hết vẫn là thế tử và nhị thiếu gia. Đông Phương Ngọc tài cao lỗi lạc, từ sớm đã nhận định mình phải mạnh mẽ để trụ vững gia tộc, càng mạnh mẽ để bảo vệ cho cậu em út, huyết nhục tình thâm, đứa em này vừa là bệnh trong tim, vừa là mềm yếu trong lòng. Nhị thiếu Đông Phương Tề đã trưởng thành với nỗi ám ảnh và cảm giác tội lỗi. Ngày bé, mỗi khi đến sinh nhật hắn luôn nhận được rất nhiều quà. Bản thân là một thần đồng nổi danh kinh kỳ, tiếng tăm vang xa, là nhị thiếu tài hoa của Quốc Công phủ. Đông Phương Tề đã từng rất tự mãn và kiêu ngạo. Cho tới một ngày hắn nhìn thấy khuôn mặt y hệt mình ngẩn ngơ cô độc đứng bên khe cửa, Đông Phương Tề chợt nhớ: mình là một người anh, mình có một đứa em sinh ra thiệt thòi. Từ ấy hắn luôn có cảm giác bản thân đã tranh giành hết trí tuệ và sức sống của Đông Phương Manh, cảm giác tội lỗi đó bám theo suốt con đường trưởng thành, hắn yêu tiếc Đông Phương Manh, nhường nhịn đủ điều, che chở em trai khỏi mọi ánh mắt người đời, lặng lội tìm hết danh y tới thần y bất kể núi non cách trở… Thế rồi tam công tử Quốc Công phủ trở thành một sự tồn tại bí mật, một người phàm sống giữa phàm thế mà không nhiễm chút bụi trần.
Đông Phương Manh chính là con người bất hạnh mà hạnh phúc nhất. Hắn không bằng ai, không thể sống như mọi người nhưng ít nhất hắn có một gia đình toàn vẹn mẫu mực, có tình thân nhân đủ để bình an hết đời. Cả câu chuyện là những dòng viết vừa giản đơn mà vừa bao la tình người, trên thế giới này, mọi tình yêu đều có nguyên do, duy tình cha mẹ anh em là luôn đơn thuần cho đi không đòi đáp lại…
Và mặt hồ yên ả đó bắt đầu nổi sóng khi một người con gái tên Yến Hồng xuất hiện giữa thế giới trắng xóa của Đông Phương Manh. Đôi mắt xinh đẹp rựa rỡ đó đột nhiên hiện lên giữa những phong nền vô sắc. Nàng tìm mọi cách để nhìn vào mắt hắn, cho dù hắn tránh né theo bản năng thì nàng vẫn kiên trì đuổi theo, đuổi theo, cho tới một ngày hắn phải đầu hàng. Có lẽ Đông Phương Manh thất bại trước sự nhẫn nại của cô gái đó, nàng muốn nhìn, vậy thì nhìn đi. Mọi giao tiếp đều không kì diệu bằng đôi mắt, một khi hắn chấp nhận nhìn vào mắt nàng, cũng là mở một ô cửa sổ để trông ra thế giới. Yến Hồng tươi trẻ và lạc quan, nàng đối với hắn như người mẹ yêu đứa con khờ dại ngây thơ. Mỗi ngày một chút, một chút, Yến Hồng ép buộc hắn phải đối mặt với thế giới, làm sống lại những bản năng nguyên thủy của con người. Tâm hồn hắn thanh sạch hơn suối trời, trái tim hắn êm dịu và chân thành hơn tất cả. Hắn dần cảm thấy độ ấm áp trên bàn tay mềm mại đó, dần thân quen với nụ cười tựa vầng thái dương, dần biết phản ứng với lời nàng nói, run rẫy cầm chiếc thìa tự ăn cơm như nàng yêu cầu, cũng chỉ vì nàng mà thốt lên tiếng nói đầu tiên… Cả câu chuyện là ly nước hoa quả vừa ngọt vừa thơm mát, sóng sánh màu mật ong mà lưu lại hương vị đê mê trên đầu lưỡi.
Nam chính của chúng ta đáng yêu ơi là đáng yêu, giống như Peter Pan – một cậu bé không bao giờ lớn. Cho dù anh dần dần hiểu chuyện đời, cho dù đã là cha của các con, cho dù đã biết gánh vác trách nhiệm của người đàn ông thì Đông Phương Manh vẫn là đứa trẻ ngây ngô của thuở ban đầu, tình yêu của hắn là ỷ lại vào nàng, bị chi phối tất tần tật bởi Yến Hồng, thế giới quan của hắn là do nàng tạo ra, nó cũng chỉ xoay quanh nàng, tồn tại vì nàng…
“Bằng hữu, là cái gì?”
“Bằng hữu không phải cái gì, là người. Có điều đối với Manh Manh mà nói, cũng có thể là mấy thứ vịt con, hoa hoa cỏ cỏ gì đó. Manh Manh thấy chúng, sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy vui vẻ. Đó là bằng hữu.”
“Hồng Hồng, ấm, vui vẻ.”
“Cho nên, Hồng Hồng cũng tính là bằng hữu của Manh Manh?”
“Manh Manh không phải bằng hữu, Hồng Hồng không phải…”
“Vậy Hồng Hồng là gì?”
“Hồng Hồng là… là… Manh Manh không biết nói.”
Thế ra, nàng chỉ là một sự tồn tại khó hiểu thôi? Trong thế giới ngôn ngữ đơn điệu của hắn, nàng là cái gì, hắn không diễn tả được… Mãi cho tới khi nhìn thấy những làn gió đùa trên ao sen, Phương Đông Manh mới mừng rỡ đem khái niệm phức tạp ấy nói với nàng:
“Manh Manh, là cá nhỏ, Hồng Hồng, là nước.”
Hắn là cá, nàng là nước, cá không thể rời khỏi nước, hắn không thể sống thiếu nàng.
Có lẽ Đông Phương Manh không phải một nam chính làm người ta hâm mộ mãnh liệt, càng không phải một soái ca ngôn tình siêu phàm hiển hách, nhưng cho tới giờ phút này, Hoa Ban thích anh nhất, thích cái cách sống đơn giản và thành thực, thích cách yêu mãnh liệt mà ôn hòa, thích cả tính nết đến nhân cách. Ai mà không yêu được khi anh phát biểu những câu ngây ngô đâm thẳng vào lòng người, những logical ngộ nghĩnh trong suy nghĩ của anh sẽ làm bạn bật cười bằng cả tấm lòng. Và rồi bạn sẽ rung động thật nhiều khi chàng ngốc ấy biết yêu, hắn có thể một mình quyết trèo lên vách tường cao ngất của hoàng thành, bởi vì bị lạc khỏi Hồng Hồng, hắn phải đứng thật cao để nàng tìm thấy.
Thật ra Đông Phương Manh là một người vô cùng quan trọng trên thế giới này. Ai nói hắn vô dụng ngu ngốc, chỉ một khắc không tìm thấy hắn, những đứa trẻ Đông Phương gia sẽ hoảng sợ, cấm vệ quân sẽ bị điều động truy tìm, ám vệ của Thái tử cũng phải lao vào cuộc. Bởi vì trên đời này chỉ có độc nhất một Đông Phương Manh, người em trai quý báu của các anh, người con thiệt thòi của cha mẹ, người chồng không thể thiếu của Yến Hồng, người cha để bọn trẻ yêu thương và bảo vệ.
Tháng tháng năm năm cứ vậy qua đi, trong đôi mắt rực rỡ của ai đó, màu lá phong đỏ ối dưới ánh nắng chiều, có một nữ nhân ngồi giữa cơn mưa lá, một bầy trẻ ngủ say chung quanh nàng. Họ bước vào bức tranh của hắn, đơn giản là để sự “tồn tại” hóa thành sự “sống”.
Một câu chuyện thật mộng mơ, thật ấm áp tình người mà cũng hài hước không đỡ nổi. Cảm ơn bạn editor 100 lần vì văn phong chuẩn mực này, vì câu chuyện đáng giá này, cũng vì một thứ cảm xúc không dễ phai nhạt theo ngày tháng.
Ảnh Hậu Tái Sinh
- Chapter 28 7 tháng trước
- Chapter 27 7 tháng trước
- Chapter 26 7 tháng trước
Ngôn Tình , Trọng Sinh
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Chết đi sống lại, liệu tình yêu đã mất có thể quay trở lại?
Tan rồi hợp, lòng tin đã đổ vỡ liệu có thể lấy lại được?
Đời người vốn là một màn kịch đẹp, cô muốn thực hiện mơ ước của mình.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, Minh Vi mất đi thân phận đầy quyền lực và tiền bạc của mình, thậm chí cả cuộc hôn nhân cô vốn tưởng là hạnh phúc. Nhưng bù lại, cô có sức khỏe, sắc đẹp và tuổi trẻ, có đủ điều kiện để theo đuổi mơ ước khát khao. Một kế hoạch được lập ra để trả thù người đàn ông đã phụ bạc mình...
Sự tái sinh ngoài ý muốn, may thay, chỉ đổi họ và ngoại hình của cô, còn sự thông minh sắc sảo, nhạy bén, tài năng không hề thay đổi. Chỉ có điều, sự thật không hẳn như cô nghĩ, người chồng cô từng tôn thờ như thần thánh lại theo đuổi với một tình cảm hết sức nhiệt thành, quyết giành lấy cô bằng được. Liệu cô có thể vượt qua tất cả sóng gió để vươn tới mục đích cuối cùng của đời mình?
Trích đoạn:
Là em đúng không? - Giọng nói của Cố Thành Quân trở nên run rẩy. - Là em đúng không?
Mặt Minh Vi nóng bừng, nước mắt trào ra, tầm nhìn nhạt nhòa. Từ lâu cô đã không còn yêu Cố Thành Quân, nhưng những ấm ức vì bị phụ lòng vẫn chưa hề tan hết. Dù đã được tái sinh, nhưng Trương Minh Vi ngồi co rúm ở một góc nào đó trong cơ thể cô vẫn đang buồn đau than khóc. Quen biết nhau mười bốn năm, đã trải qua hai kiếp sống, cô từng yêu, từng trả giá, từng đau khổ, từng tuyệt vọng, và cũng đã tỉnh ngộ, sống lại. Cô từng có biết bao lời muốn nói với người đàn ông này, nhưng giờ đây khi áp sát khuôn mặt anh, cô chỉ muốn nói duy nhất một câu.
-Anh có lỗi với tôi…
Cố Thành Quân từ từ nở nụ cười, song nụ cười đó lại giống như đang khóc. Đôi môi lạnh ngắt của anh ta dán chặt vào khóe miệng Minh Vi, hôn lên những giọt nước mắt của cô.
- Anh biết. Anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh xin lỗi, xin lỗi….
Nước mắt rơi xuống như mưa, Minh Vi khóc thành tiếng:
- Cố Thành Quân! Anh là đồ lăng nhăng. Rốt cuộc tôi đã làm gì khiến anh đối xử với tôi như vậy? Anh là đồ vong ân phụ nghĩa đáng chém cho nghìn nhát.
Đôi mắt Cố Thành Quân đẫm nước, những cái hôn gấp gáp vẫn không ngừng rơi trên khuôn mặt Minh Vi, hôn một cái lại nói một lời xin lỗi. Song nước mắt của Minh Vi trào ra dữ dội hơn, cô khóc nức nở tới mức không kịp thở, giống như một đứa trẻ bị ấm ức điều gì.
...
Dù đã chuyển sang một cơ thể khác, nhưng linh hồn cô vẫn nhớ kỹ từng chút một. Minh Vi hoảng sợ khi thấy cơ thể mình nóng bừng lên, cô vội vàng giằng ra khỏi cái hôn của Cố Thành Quân, quay mặt úp chặt xuống dưới thảm trải sàn.
- Bỏ tôi ra!
- Không! - Cố Thành Quân ấn cô xuống, bàn tay nóng rẫy giữ chặt cổ tay cô, đôi môi như thiêu đốt hôn lên cổ nơi cô vừa để lộ. Anh cố ý mút một cái thật sâu, lập tức một dấu môi đỏ ửng xuất hiện trên làn da trắng như tuyết của Minh Vi.
Minh Vi cố nén sự run rẩy, nói:
- Anh làm như vậy không còn ý nghĩa gì đâu, Cố Thành Quân. Chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi.
Cố Thành Quân ngẩng đầu lên, cười nói:
- Anh không cần biết trên cơ thể em đã xảy ra chuyện gì, em nhập hồn vào người cô gái này cũng được, em đầu thai sang kiếp mới cũng được. Cuối cùng anh đã có thể thấy em. Có những câu này cuối cùng anh đã có thể nói với em.
- Những điều tôi biết cũng đã quá đủ rồi, những chuyện trai gái xấu xa của các người không cần khai hết ra làm gì.
- Không, không phải! - Cố Thành Quân cúi người xuống, sau đó thu tay lại, ôm gọn lấy Minh Vi vào lòng. Minh Vi không còn chút sức lực nào nên không buồn giãy nữa.
- Chân Tích nói không sai, khi đó anh đã hẹn với cô ấy mười năm. Nhưng khi đó anh chỉ hành động theo cảm tính, vì anh nghĩ tất cả là do em thao túng, nên anh mới qua lại với em để trả thù.
Minh Vi nổi giận, Cố Thành Quân vội nói tiếp:
- Nghe anh nói hết đã. Nhưng sau khi tiếp xúc với em, anh mới nhận ra con người em không phải vậy. Khi đó anh đoán chắc những chuyện kia do bố em làm. Song không lâu sau đó bố em cũng qua đời, anh không thể so đo với người chết, cho nên cũng dần dần quên đi mọi chuyện. Em đối với anh lại tốt như vậy nữa. Minh Vi, trái tim anh cũng làm bằng thịt, nó cũng có tình cảm. Vậy nên, khi quyết định làm đám cưới với em, anh đã nói với Chân Tích để dứt khoát chia tay, sau này chỉ là bạn bè. Khi đó anh đã toàn tâm toàn ý làm chồng của em.
Cơ thể cứng ngắc của Minh Vi mềm lại hơn một chút.
- Suốt sáu năm trời, anh đã sống với em vô cùng vui vẻ. Em là một người vợ hoàn hảo, từ trước đến nay anh chưa từng hối hận vì đã lấy em. Sau này anh đóng chung phim “Cuối hạ” với Chân Tích, Chân Tích hy vọng có thể quay trở lại, nhưng anh từ chối. Cô ấy… cô ấy vì quá đau lòng nên không còn thấy được đúng sai, bị người ta dụ dỗ dính vào ma túy. Sau khi phát hiện ra, anh đã nói cô ấy đi cai nghiện. Cô ấy nhận lời, nhưng mong anh có thể ở bên động viên cô ấy. Dù sao cô ấy và anh cũng từng yêu nhau, anh không thể thấy vậy mà tảng lờ như không biết. Sau này quan hệ của bọn anh gần gũi hơn một chút. Vì anh thấy em không có gì là khó chịu nên cũng không để ý…
Minh Vi lại cố giằng ra. Cố Thành Quân vội vàng ấn cô xuống:
- Nghe anh nói hết đã, Minh Vi! Việc anh quan hệ mập mờ với Chân Tích quả thật không đúng, nhưng sự việc ngày hôm đó thực sự là em đã hiểu lầm. Khi đó Chân Tích đang ở trong phòng nghỉ dùng ma túy, bị anh bắt gặp. Lúc đó cô ấy đã đến độ phê, đang nói năng lung tung thì em vào, không chờ nghe giải thích đã cãi lộn với cô ấy. Anh thừa nhận anh không nên đẩy em một cái, khi đó anh chỉ sợ làm lớn chuyện lên đám phóng viên sẽ kéo đến ngay. Anh kéo Chân Tích đi trước, không phải vì coi trọng cô ấy hơn, mà định đưa cô ấy ra chỗ người quản lý, tránh không để phóng viên trông thấy bộ dạng cô ấy vừa dùng ma túy xong. Anh chưa từng nghĩ tới việc em lại phát bệnh, anh quả thực chưa từng nghĩ tới…
Nước mắt của Cố Thành Quân rơi trên má Minh Vi, anh đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt cô. Khi ấy người đang nằm bên dưới anh không còn là cô thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp nữa, mà chính là người vợ đã chung sống suốt sáu năm đó. Khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt ươn ướt, đôi môi luôn cười tươi đầy cá tính. Anh lại hôn lên đôi môi ngọt ngào đó một lần nữa, cảm nhận một cách tinh tế, tìm kiếm một hơi thở quen thuộc mà anh thương nhớ suốt bốn năm qua.
- Sau khi em chết đi, một mình anh quay lại nơi này, nhìn căn nhà trống tênh, đột nhiên cảm thấy không sao chịu nổi. Anh khóc xong một trận, mới nhận ra rằng anh rất yêu em. Anh yêu em…
Minh Vi nhắm mắt lại, dòng lệ trào ra nơi khóe mắt rồi lăn xuống tóc như những hạt ngọc trai. Cô để mặc cho Cố Thành Quân hôn, cảm nhận sự quyến luyến đầy tinh tế của anh, nhưng tới khi Cố Thành Quân chuyển sang hôn những giọt nước mắt, cô đột ngột lấy đầu mình đập mạnh vào mũi anh, đồng thời co gối thúc vào háng anh.
Cố Thành Quân cuộn gập người lại, đau tới nỗi toàn thân toát mồ hôi lạnh, không kêu nổi một tiếng nào. Minh Vi đẩy anh ra rồi đứng dậy. Cố Thành Quân vẫn đưa tay giữ lấy chân cô.
- Đừng đi, Minh Vi, đừng đi!
Minh Vi lau hết nước mắt trên mặt, đá tay Cố Thành Quân ra rồi chạy chân trần ra ngoài cửa. Cố Thành Quân gắng sức đứng lên đuổi theo sau.
....
Khi Cố Thành Quân quay vào trong nhà, tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Người bên kia máy nói với anh bằng giọng hết sức lễ độ: “Chủ tịch, thông tin anh cần đã có rồi. Tối ngày mười sáu tháng Tám năm 20xx, Chu Minh Vi bị ngộ độc gas phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Tim cô ấy đã ngừng đập trong chốc lát, tuy nhiên sau khi được sốc điện đã đập trở lại. Trước sự việc đó cô ấy là một học sinh phổ thông bình thường, thành tích học tập rất tốt, tính tình khá hướng nội, cả thầy giáo và bạn học đều khẳng định cô ấy chưa từng tham gia bất cứ một buổi biểu diễn văn nghệ nào ở trường, không tỏ ra có tài năng bẩm sinh về lĩnh vực này. Cô ấy cũng chưa từng tham gia hoạt động tình nguyện nào tại cô nhi viện…”.
Cố Thành Quân cầm một tấm ảnh trong khung bạc lên. Trong ảnh, Minh Vi cầm một bó hoa oải hương lớn, đứng giữa cánh đồng cười rạng rỡ. Ngón tay của anh lướt qua khuôn mặt đó, để lại một hơi ấm đầy lưu luyến.
Lão Đại Là Tổng Giám Đốc
- Chapter 20 7 tháng trước
- Chapter 19 7 tháng trước
- Chapter 18 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: Đô thị, lãng mạn, HE
Nàng - Dịch Tiểu Liên, chắc chắn đã trở thành tiểu nhân phạm tội từ lúc nào không biết, vì thế nên mới dám đắc tội với tổng giám đốc đại nhân,
Đều do mẹ nàng cứ mơ tưởng đến một chàng rể ưu tú, vì thế nên đã ép nàng vào làm nhân viên của công ty người ta,
Muốn xem thử xem có khả năng tiếp cận được với tổng giám đốc đại nhân nhà họ Hạ hay không
Từ đó về sau tinh thần ngày càng giảm sút, đi làm không chỉ trễ mà còn bị nhốt trong thang máy với hắn,
Trí nhớ tồi tàn của nàng đã biến hắn thành người qua đường không quen biết, làm cho Hạ tổng giám đốc đại nhân sắc mặt trắng bệch nhìn nàng trân trối,
Nói ra tất cả oán giận trong lòng khi bị mẹ nàng bức hôn, lúc đó nàng lại được hắn ban cho cái nhìn chằm chằm,
Bất kể bản thân né tránh như thế nào, vẫn cứ đen đủi vô tình đụng độ hắn suốt ngày,
Nàng trong chốc lát đã trở thành kẻ thù của bọn nữ nhân trong công ty, thường xuyên bị sặc, bị tạt nước như cơm bữa,
Để bảo vệ công việc với mức lương hậu hĩnh này, lời của hắn nói là thánh chỉ không thể không tuân theo,
Bất kể là bị bắt làm thêm giờ, nàng dù trong lòng buồn bực muốn chết cũng phải nghe lệnh bất cứ lúc nào
Ngay cả khi hắn nói muốn lái xe đưa nàng về, nàng vẫn nơm nớp lo sợ bị mẹ nàng phát hiện rồi lại đẩy nhanh mơ ước của bà,
Hắn vừa nói cái gì vậy, thực sự muốn nàng làm bạn gái hắn sao?
Con người vẻ ngoài ưu tú nhưng bụng dạ đen tối như hắn là mẫu người nàng không dám yêu,
Tuy nhiên nàng còn chưa dám nói ra lời từ chối, hắn đã nói sẽ không ngại Bá Vương ngạnh thượng cung (ngang ngược cưỡng bức người khác)
Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ
- Chapter 56 7 tháng trước
- Chapter 55 7 tháng trước
- Chapter 54 7 tháng trước
Ngôn Tình , Nữ Phụ
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Tác giả: Cửu Nguyệt Vị Hy 玖月未晞 (mới đổi còn Cửu Nguyệt Hy 玖月晞)
Tên gốc: 女配,别小看女主
Số chương: 48 8 PN -> hoàn
Xuyên qua thành nguyên nữ chủ trong nữ phụ văn, lại còn là nữ chủ là đạo diễn chịu các loại tiềm quy tắc XX , Tần Cảnh có điểm không thể bình tĩnh.
Nữ chủ người ta vốn đang tốt đẹp, vì sao nữ phụ liền đột nhiên thành ra vạn năng, tỏa đủ mọi ánh hào quang, mà không chỉ vậy, lại không nói hai lời cho cô là kẻ thù ? Cái tên độc giả xuyên qua thành nữ phụ này, không phải nên cùng nữ chủ bình thường hóa quan hệ sao? Nữ chủ vốn đang bình thường mà vì nữ phụ xuyên qua tới, phải chịu đủ các bi thống, các loại xui xẻo, các loại vấp ngã sai lầm, các loại chịu bị diệt? Ngươi cho rằng nữ chủ là ngây thơ ngốc nghếch ?
Nếu thế sao lại làm được nữ chủ? Cho nên, các nàng nữ phụ, đừng ỷ mình là nữ phụ mà khi dễ nữ chính! Chao ôi, nữ chủ cũng không có dễ làm như vậy, nào thì làm ba ba bực mình, đối phó với một biển nam nhân cặn bã, đề phòng nữ phụ, tránh né mấy nam nhân muốn tiềm quy tắc XX mình, mà lại còn phấn đấu đạt ước mơ đạo diễn sự nghiệp vô tận, còn có ai so được với nữ chủ?
Nếu Em Là Truyền Thuyết Của Anh
- Chapter 12 7 tháng trước
- Chapter 11 7 tháng trước
- Chapter 10 7 tháng trước
Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Trong thế giới của tình yêu, không hề có chuyện ai có lỗi với ai, chỉ là người này không biết trân trọng người kia mà thôi. Nếu Đáng tiếc không phải anh là khúc nhạc cho tuổi thanh xuân với mối tình đầu sâu sắc, Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất là mối tình của cặp đôi oan gia từ game ra đến đời, Mùa hạ chung tình là chuyện tình công sở nhẹ nhàng nhưng ngọt ngào thì Nếu em là truyền thuyết của anh lại là câu chuyện tình yêu hôn nhân nhiều cảm xúc.
Con người đều phải trả giá cho những sai trái của mình, không phải anh cứ nói câu xin lỗi thì em phải đáp câu không sao đâu.Kết hôn ngày nay chỉ cần tốn năm đồng, phí ly hôn phải mất đến chín đồng.
Bốn đồng dôi ra kia nói lên điều gì? Người đã hạ quyết tâm muốn chia tay thì dù cho phải tốn bốn trăm hay bốn nghìn cũng chẳng màng để tâm.
Bạch Nhật Y Sam Tận
- Chapter 72 7 tháng trước
- Chapter 71 7 tháng trước
- Chapter 70 7 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Trọng Sinh
1
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: Cổ đại trọng sinh, HE
Bạch Chỉ yêu Mộ Đồ Tô, yêu tới hèn mọn, nguyện làm tiểu thiếp của hắn, cũng không đổi được hắn một chút quyến luyến. Trong tim hắn có người trong lòng, trong mắt hắn không chứa được bất cứ nữ tử nào khác trên thế gian. Vì thế, nàng tuyệt vọng tự sát…
Sau này, nàng sống lại, trở về thời gian tốt đẹp năm năm trước.
Nàng âm thầm thề, không bao giờ yêu Mộ- Đồ- Tô một lần nữa!
Sau này…
Mộ Đồ Tô giận dữ: Bạch Chỉ, nàng yêu ta một chút sẽ chết sao!
Bạch Chỉ nghiêm trang gật đầu: Đúng thế.
Mộ Đồ Tô: …
【 Đây là câu chuyện viết về một người nữ tử trọng sinh chết sống không chịu đi yêu người cũ, người cũ rốt cục tạc mao, bắt đầu tiến hành cường thủ hào đoạt … -_-|||】
Dã Vương Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống
- Chapter 10 7 tháng trước
- Chapter 9 7 tháng trước
- Chapter 8 7 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Đụng—— một tiếng vang thật lớn!
Nàng là nương tử từ "Thiên giới" rơi xuống?
Khâm phục khâm phục! Nói về dung mạo không có dung mạo, muốn dáng người không có dáng người, luận về gia thế càng không có gia thế!
Mặc dù chúng thần tử cho rằng hắn là đến tuổi nên lập Vương Phi rồi,
Nhưng... Thiên thần thật muốn hắn lập loại hóa sắc này làm phi?
Nhìn vào dã nha đầu này từ giữa không trung rớt xuống,
Ngoại trừ miệng đầy từ quái gỡ ra,
Nàng còn muốn hắn cùng nàng chơi "Câu đố" quái đản gì đó!
Ôi! Thật sự là hao tâm tổn trí não a...
Ơ? Quái! Không phải là hắn muốn nàng ngã trở về "Thiên giới" sao?
Sao hắn lại một lòng đi theo nàng vậy...
Có lẽ đây là trời cao ban cho hắn vật báo chăng! Chỉ là có chút...
Bạn Trai Tôi Là Gangter - Boss Đại Nhân
- Chapter 38 7 tháng trước
- Chapter 37 7 tháng trước
- Chapter 36 7 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Truyện Teen
0
Đang tiến hành
0
0
0
7 tháng trước
Thể loại: tình cảm, hài, HE
Nhân vật chính: Thiên Vũ Phong vs Tiết Trân Trân
Tôi thật là xui xẻo vừa mới chia tay bạn trai đau khổ chưa hết, lại gặp phải giảm biên chế của công ty huhuhuhuhu cuộc đời này coi như xong rồi. Mẹ mà biết chỉ có nước là phải về nhà bán bánh bao mất. Tại sao chứ? Tôi ăn ở hiền lành, sống rất tốt bụng mà, hiền lương thục đức có đầy mình …..
Có phải đây là bước ngoặc cuộc đời tôi hay không? Cuộc đời đi bán bánh bao đang vẫy tay gọi tôi phải không?
Thể loại
- Truyen tranh
