Truyện thể loại Hài Hước
Xuyên Không , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Truyện kể về một cô gái rất thích đọc tiểu thuyết xuyên không, từ nhỏ đến lớn cô đã luyện qua không biết bao nhiêu là quyển, nghiện đến nỗi nó ảnh hưởng đến cô, khiến cô suốt ngày mơ mộng được... xuyên không.
Thế rồi, ông trời có vẻ thấy bệnh của cô hết thuốc chữa rồi, bèn cho cô cơ hội thực hiện ước mong của mình! Từ đó, bao chuyện dở khóc dở cười xảy ra...
Tiểu Yêu Cầu Cầu Cũng Muốn Trèo Tường
- Chapter 16 2 tháng trước
- Chapter 15 2 tháng trước
- Chapter 14 2 tháng trước
Xuyên Không , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Cô - Lâm Ngọc Nhi vì cứu << tiểu Cầu Cầu >> con chó con do cô nhặt về, oa lệ xuyên không. Xuyên một cái trở thành << tiểu Cầu Cầu >>
Như vậy cũng không phải không tốt, quả thật thành << tiểu Cầu Cầu >> thì không phải lo đói mà còn được làm sủng vật của soái ca, ngày ngày ngắm soái ca, ăn đậu hũ không ít.
Nhưng cô không thể ở bộ dạng này được, cô không muốn làm một con chó con chưa phát triển nha….!!!
------ ---->><<---- -----
“Cầu cầu quả thật muốn trèo tường à”Một con chó con liên tục gật đầu
“Vậy ta không làm khó cầu cầu, chỉ e là cầu cầu trèo không tới.”
Lăng Chi Hạ, ngươi ngây cả chó cũng không tha, ta không phục, không phục…!!!
Hữu Duyên Thiên Niên Tương Hội
- Chapter 85 2 tháng trước
- Chapter 84 2 tháng trước
- Chapter 83 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: xuyên không, cổ đại, tình cảm, lãng mạn, hài hước, HE
Nhân vật nữ chính là Tô San, một nhân viên ngân hàng bình thường bị xe tông một cú bay thẳng về đời Đường ngàn năm trước. Tại đây nàng phát hiện chính mình đang… treo cổ tự vẫn, may mắn thoát chết nhưng lại bị gả cho một tên công tử ăn chơi trác táng kiêm bạo lực. Không cam tâm lên kiệu hoa, nàng nửa đêm làm khuê nữ trèo tường nhưng lại bị ca ca phát hiện lôi về. Và cũng chính trong lần bỏ trốn bất thành đó, số phận đã tìm ra nàng…
Thiên Thượng Hồng Phi
- Chapter 48 2 tháng trước
- Chapter 47 2 tháng trước
- Chapter 46 2 tháng trước
Võng Du , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thiên Thượng Hồng Phi vốn là nhân vật nữ duy nhất đạt cấp độ đại thần trong Thiên Địa Huyền Môn. Tuy nhiên sau một tháng không vào trò chơi, khi vào lại cô mới phát hiện tài khoản của mình đã bị người khác trộm mất. Người lấy trộm không ngờ lại là người chồng trong trò chơi của mình, hơn nữa còn lấy trang bị của mình đem cho tiểu tình nhân nữa chứ.
Cô vốn là yêu nữ người người e sợ, làm sao nuốt trôi cục tức này đây? Hừ, tại sao không đi trả thù tên chồng cũ thối tha kia chứ? Vì thế Thiên Thượng Hồng Phi lại một lần nữa tạo tài khoản trở thành người chơi mới và bắt đầu con đường trả thù của mình. Nhưng không ngờ, nhờ thế bản thân cô lại tìm thấy một nửa tình yêu thuộc mình...
Tiểu Hồ Ly PK Đại Ca Sói Xám
- Chapter 116 2 tháng trước
- Chapter 115 2 tháng trước
- Chapter 114 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Lần đầu tiên họ gặp nhau khi cô đã là tiểu tiên oai phong lẫm liệt trong khi anh chỉ mới là một tân thủ chân ướt chân ráo bắt đầu vào sự nghiệp chơi game. Nhưng chỉ một câu nói mang tính bùng nổ “lần sau muốn chết cứ gặp ta” của anh khiến mối nghiệt duyên của hai người cả ở trong game lẫn đời thực hoan hỉ bắt đầu!
Câu nói của chàng tân thủ Phong Diệp Vô Nhai ấy khiến Kỷ Hiểu Nguyệt đang bất lực trơ mắt đứng nhìn nhân vật Tế Nguyệt Thanh Thanh của mình bỏ mình vong mạng quyết tâm mạnh mẽ tiến hành cuộc báo thù người không biết, quỷ không hay.Kết quả của cuộc báo thù ấy khiến anh trong game rơi vào con đường ma đạo; anh ngoài đời lần đầu tiên nếm trải cảm giác “bị người khác đá” ngay trước mặt bàn dân thiên hạ. Nhưng cùng lúc đó lại mở sang một trang kế hoạch báo thù hoành tráng khác. Mục đích ban đầu là rửa hận cho lòng tự tôn bị chà đạp, rồi dần biến thành cuộc báo thù lấy vui. Bởi có ai đó rất thích nhìn vẻ mặt tức giận trước màn hình của cô hồ li nhỏ. Cuối cùng kế hoạch báo thù mang mục đích lớn nhất ấy là biến cô tiểu tiên tinh nghịch trở thành người mãi mãi ở bên mình, đời game hợp nhất.
Cuộc gặp gỡ trong game để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp, cuộc gặp gỡ ngoài đời lại chẳng sáng sủa gì hơn khi mà Tề Hạo hội đủ những điều kiện mà Hiểu Nguyệt căm ghét và đã thẳng thắn đặt ra khi tìm hiểu một chàng trai nào đó: Ấy là không thich người lăng nhăng, có quyền, lại có tiền.
Sau những cuộc chạm trán nảy lửa giữa đời và game ấy liệu cô hồ li nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt khoác lên mình tấm áo cừu non có thắng nổi đại ca sói xám Tề Hạo vào phút chót khi địch ở trong tối ta ở ngoài sáng?
Trích đoạn
“Ôi, yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt! Gương mặt đẹp trai đăt nhầm lên một Con Sói. Đúng là tạo hóa sai lầm!”
Phong Diệp Vô Nhai rất bình tĩnh hỏi: “Bà xã, em chắc là mình muốn ly hôn chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh tức giận đáp lại: “Tôi chắc chắn, tôi nhất định và tôi khẳng định”.
Hậu quả của việc bốc đồng này là…
Ta Là Một Con Rồng khoái trá dắt cô vợ vừa cưỡng hôn được đến xem một màn cưỡng hôn khác.
Kênh Thế Giới lại được dịp bùng nổ.
Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh đang diễn trò gì vậy? Trước ly hôn, sau đó lại cưỡng hôn. Dĩ nhiên Tế Nguyệt Thanh Thanh thua là cái chắc!
Kỷ Hiểu Nguyệt giận dữ ném gối về phía người đang ngồi trên ghế sô pha vui vẻ lên mạng, Tề Hạo ngẩng đầu cười: “Bà xã, sau này em hết đường ly hôn rồi nhé!”
Khi Cà Chớn Gặp Cà Chua
- Chapter 34 2 tháng trước
- Chapter 33 2 tháng trước
- Chapter 32 2 tháng trước
Đam Mỹ , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Một bên là thập ban võ nghệ, từ nấu ăn giặt giũ đến may vá sữa chữa thứ thứ đều tinh thông, thú vui tao nhã của cuộc đời là lấy việc bắt nạt seme. Còn bên kia thành tích ưu tú nhưng đầu óc kỳ quái với những tư tưởng dị thường, chuyên mần ra mấy trò kì quặc, khiến uke nhiều lúc tức muốn hộc máu. Hai người gặp nhau, hờ hờ, chuyện gì sẽ xảy ra???
“Lời của bà xã nói đúng quá đi! Là vàng thì nhất định sẽ phát sáng, là nam nhân thì chắc chắn đáng bị ăn đòn! Anh chính là cục vàng đáng bị đòn đó!!”
Công Chúa Chớ Đi
- Chapter 10 2 tháng trước
- Chapter 9 2 tháng trước
- Chapter 8 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Nàng có thể gọi là công chúa sao?
Công chúa Đại Tống không phải đều là nhu nhược yếu đuối sao?
Nhưng nàng - Định Quốc công chúa, ngay trong đêm tân hôn liền muốn đào
hôn!
Còn bắt cóc con ngựa yêu quý từ trước đến giờ không gần nữ nhân của hắn.
Đáng hận hơn chính là, khi nàng phát hiện hắn theo dõi ở phía sau, lại dám to gan dùng gậy đánh hắn ngất xỉu trong hẻm nhỏ! Đến khi hắn tỉnh dậy ở trước mặt mọi người không mảnh vải che thân, lại còn bị trói đến không thể động đậy, làm hắn mất mặt trước bọn thuộc hạ.
Bất kể hắn có phải “có chút động lòng với nàng hay không”. Chỉ bằng việc nàng khiến cho người đắc lực trước mặt Thành Cát Tư Hãn là hắn “mất mặt”. Hắn thề tuyệt đối không để cho thê tử hung hãn của hắn có thể trở về Trung Nguyên.
Hắn sao có thể gọi là nam nhân? Tính khí lắm lúc nhiều mây, khi thì bất chợt
chuyển sang mưa. Khó trách mọi người đều nói nam nhân Mông Cổ vừa lỗ mãng vừa thô bỉ.
Không thích nàng chẳng phải sẽ thả nàng sao!
Cần gì bảo nàng chơi trò chơi, cái gì? Chỉ cần nàng có thể chạy ra khỏi cửa lớn thì có thể để nàng trở về Trung Nguyên. Trong khi mình lại sai người canh phòng cẩn mật 24h. Thật là không có phong độ lại thêm không có tiêu chuẩn, nhưng nàng là người hiện đại của thế kỷ hai mươi mà !
Nếu không phải ngã xuống sông Hoàng Hà, thì nàng cũng sẽ không rơi vào Tống triều lộn xộn này
Nhưng đến thời điểm nên trở về, nàng lại luyến tiếc “nam nhân cổ đại” như hắn…
Tiểu Vương Phi Khuynh Quốc
- Chapter 144 2 tháng trước
- Chapter 143 2 tháng trước
- Chapter 142 2 tháng trước
Xuyên Không , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Một buổi sáng xuyên qua, nàng đi tới một nơi chưa từng nghe tên, nước Hàn Vũ, dùng một tư thế mắc cỡ nằm ở trên người của chàng.
Nghe nói vị Thần Vương có chiến tích chói lọi này không hề háo sắc, ít cười ít nói, khó có thể gần gũi. Nhưng mà, vì sao lúc nàng đang mơ mơ màng màng lại giở trò ăn nàng sạch sành sanh?
Nàng không tiếc phá hủy hình tượng, vứt bỏ tự ái, trèo tường cao, bò chuồng chó, nhưng vì sao mỗi lần đều giống như quỷ ám bị chàng bắt trở về.
Nàng không muốn ở lại cái đất nước xa lạ này, nhưng chỉ bởi vì một đạo thánh chỉ do chàng thỉnh cầu mà bị chàng giam giữ ở bên cạnh, nàng cắn răng nghiến lợi nhưng chỉ có thể để mặc cho chàng giày xéo.
Cảnh một (sau khi trèo tường)
Chàng tức giận nói: "Thần vương phủ thật sự đáng sợ như vậy sao? Nàng nhất định phải trốn đi sao?"
Nàng xoắn ngón tay cười đùa cợt nhả: "Nếu như nơi này không có huynh, chắc cũng sẽ là nơi đặt chân rất tốt."
Vẻ mặt chàng hiện lên đầy vạch đen, bắt nàng trở về.
Cảnh hai (sau khi bò chuồng chó)
Nàng lấm la lấm lét đi tới chuồng chó lần trước, nhưng lại phát hiện. . . chuồng chó bị lấp kín, tường rào đã bị xây cao hơn, người giữ cửa tăng lên gấp đôi.
Nàng ngửa mặt lên trời gào to: "Hàn Hạo Thần! Huynh thật là quá đáng!"
Thế nhưng chàng chỉ nhấc ly trà lên, ngồi ở một nơi không xa âm thầm vui mừng.
Cảnh ba (sau khi uống rượu)
Nàng lộ ra dáng vẻ vô cùng xinh đẹp và chủ động tới gần, vốn dĩ chàng đã cố gắng kiềm chế nhưng lại lập tức bị tan rã.
Ai ngờ sau khi tỉnh lại. . .
Nàng hối hận nói: "Thật ra thì. . . mọi người đều là người trưởng thành rồi, chuyện tối hôm qua coi như chưa từng xảy ra nhé, huynh ngàn vạn lần đừng phụ trách với ta."
Nàng không muốn cả đời phải đối diện với một khuôn mặt lạnh như băng đâu.
Nhưng không ngờ chàng vốn đang kinh ngạc sau đó lại hiện lên một nụ cười quỷ dị: "Nếu không cần ta phụ trách, vậy thì làm nhiều thêm mấy lần nữa đi."
Nói xong lại bắt đầu một màn mưa to gió lớn nữa. . .
Nàng giận dữ: Là tên khốn kiếp nào nói hắn ta không háo sắc hả? !
——— ————
Thời gian thấm thoát thoi đưa, từ lúc mới gặp nàng, chàng liền dành toàn bộ cưng chiều cả đời cho một mình nàng, nhưng mà một người khác xuất hiện lại phá vỡ sự ấm áp này.
Rốt cuộc chàng chính là thanh mai trúc mã đến từ hiện đại, hay là vốn không phải cùng một người?
Nhưng mà vì sao trong nháy mắt, tính tình của nàng lại thay đổi rất lớn, trong trí nhớ tựa như chưa từng có sự xuất hiện của chàng?
Cảnh bốn (gặp lại nhau)
Chàng vươn tay muốn vuốt nhẹ mày ngài* của nàng, nhưng nàng lại lùi về phía sau, nhẹ nhàng hành lễ với chàng: "Thần Vương điện hạ, xin tự trọng."
*Mày ngài: Lông mày dài và mảnh, thường chỉ mỹ nhân.
Đáy mắt chàng hiện lên màu đỏ tươi, trong cổ họng hơi nghẹn ngào: "Mộng Nhi, ban đêm nàng có còn thói quen đá chăn không?"
Nàng kinh ngạc ngước mắt lên, lúc này trong lòng như có cái gì đau nhói.
Truyện này không phải sủng văn đơn thuần, có âm mưu có quỷ kế, có tình yêu nhấp nhô lúc lên lúc xuống, cũng có chuyện xưa vô cùng cảm động, nhưng mà nam chủ tuyệt đối cả người chuyên nhất (một lòng không thay đổi).
Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người
- Chapter 66 2 tháng trước
- Chapter 65 2 tháng trước
- Chapter 64 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: Hiện đại, hài sủng, HE.
Tôn chỉ của tác giả: cả tinh thần và thể xác của nam chính và nữ chính đều rất sạch sẽ, cường cường liên thủ, sủng đến mức tận cùng, nhiệt huyết sôi trào!
An Nhược luôn cho rằng quân nhân đều là những người giống như Chính Lăng Nhiên, vô cùng chính nghĩa, cho nên cô mới không chút do dự xô ngã Lục Mặc Hiên, nôn nóng sốt ruột kêu, anh trai quân nhân, cứu mạng!
Chỉ với một hành động, một câu nói, An Nhược phát hiện ra mình đã nhảy vào động ma!
Lục Mặc Hiên đích thị là một tên ma quỷ vô liêm sỉ đội lốt người!
--- ------ ------ ------ ------ ------
Đàn ông nhà họ Lục, từ trước đến nay ra tay đều vô cùng ngoan độc, nhưng một khi đã động tình, thì chính là cả đời.
Từ giây phút khối ôn hương nhuyễn ngọc này xà vào lòng anh thì cuộc đời này của Lục Mặc Hiên đã xác định bị cô trói chặt rồi.
Một khi đã vậy, Lục Mặc Hiên quyết định vứt bỏ khí tiết của người quân tử, nhất định phải trở nên vô sỉ một chút!
Vươn ra ma trảo, rải xuống Thiên La Địa Võng.
Vợ nhỏ mê người, mau sa lưới đi! ! !
【 Chiêu thứ nhất: Lừa gạt.】
Lục Mặc Hiên: Thì ra em thích chơi những thứ kích thích như vậy. ( khóe miệng khẽ mỉm cười )
An Nhược: Nếu như anh dám động vào tôi, tôi liền chặt đứt nam căn của anh!
Lục Mặc Hiên: Dù sao cũng đã chọc giận em rồi, chi bằng hưởng thụ thật tốt thì hơn. ( vẫn cười như cũ )
An Nhược: . . . Tôi thay đổi chủ ý rồi ! Cứ coi như là tôi đang cùng một cái xác chết đi!
Lục Mặc Hiên: . . . . . . . . .
【 Chiêu thứ hai: Dụ dỗ 】
An Nhược: Lục Mặc Hiên! Nội y của em đâu? !
Lục Mặc Hiên: Vứt rồi.
An Nhược: vậy em mặc cái gì!
Lục Mặc Hiên: anh đã mua cho em rồi, ở đây này.
An Nhược: Cút, muốn mặc thì anh tự mặc đi ( hít sâu, cự nhiên lại đi mua nội y tình thú.)
Đêm khuya thanh vắng, tên con trai nào đó do "Súng" đã lên nòng, bất đắc dĩ phải mặc vào bộ nội y tình thú. . . . . .
Người con gái nào đó ngồi một bên giảo hoạt cười, đáng đời!
【 Chiêu thứ ba: Theo đuổi bà xã 】
Lục Mặc Hiên: Cục cưng, ta là ba con, mẹ con đâu?
Cục cưng: Vì sao con phải nói cho người biết?
Lục Mặc Hiên: Ta sẽ dạy con đánh nhau
Cục cưng: Cái đó con học rồi.
Lục Mặc Hiên: ta dạy con bắn súng.
Cục cưng: M95, AK47.
Lục Mặc Hiên: Được!
Cục cưng: mẹ con cùng với dượng đi chụp ảnh cưới rồi.
Quang Thái Tử Đi Ngoại Tình
- Chapter 308 2 tháng trước
- Chapter 307 2 tháng trước
- Chapter 306 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, ngọt văn, sủng
Không đủ đẹp có thể cố gắng cải tạo,
Đó thái tử là giả chết,
Nàng hoàn toàn có thể làm hồng hạnh xuất tường,
Sao “Gian phu” nàng muốn tìm lại chính là thái tử phu quân của nàng giả trang ?
囧囧 cô gái xuyên qua kiên định đất không đổi thì đường đổi,
Biến thành tuyệt thế mỹ nhân đồng thời cố gắng tìm”Mùa xuân thứ hai” ,
Cuối cùng phát hiện chính mình khó chạy ra khỏi lòng bàn tay phúc hắc lão công ngọt ngào chợt cười chuyện xưa ~
Bà Mai Điểm Sai Bài
- Chapter 18 2 tháng trước
- Chapter 17 2 tháng trước
- Chapter 16 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: Cổ đại, hài hước
Lạc Thiên Hách thừa kế bản lĩnh dùng độc gia truyền từ tổ tiên nhưng lại say mê nghiên cứu thuốc giải.
Y "làm việc không chính đáng" như thế, khiến cho song thân y nóng lòng muốn bồi dưỡng cháu trai.
Nhưng y chưa lấy vợ sinh con, vì thế hai cụ chỉ có thể mơ mộng và lo lắng suông.
Thấy đứa con trai mình không quan tâm đến việc thành gia lập thất, ông bà đã tự tìm đến ‘Bà mai’ để lựa chọn hỏi vợ cho y.
Thế nhưng ‘Bà mai’ này hết lần này đến lần khác sợ rằng việc làm ăn của mình bị người khác cuỗm mất, cho nên dù bệnh chưa khỏi hẳn cũng khẩn cấp bắt tay vào việc tìm người.
Kết quả, bệnh váng đầu khiến cho bà lầm đối tượng, đã chạy đến Tư Đồ gia cầu hôn!
Sự việc đã như thế, y có nên đâm lao phải theo lao mà cưới Tư Đồ Phỉ Nhi này hay không?
Còn Tư Đồ Phỉ Nhi thì không ngờ đại ca cùng cha khác mẹ với mình lại tự tiện thay nàng gả cưới.
Càng không ngờ rằng vị ‘Lạc tướng công’ chưa từng gặp mặt này lại đào hôn!
Chơi cái trò quỷ gì đây? Nếu như không có ý định muốn cưới nàng, hà cớ gì còn bảo ‘Bà mai’ tới cửa bàn hôn sự?
Hơn nữa sau khi bàn xong liền bỏ trốn mất dạng, chứng tỏ là chỉ muốn đùa bỡn người khác! Thật đáng ghét!
Nhưng càng đáng hận hơn, đại ca lại đổ lỗi chuyện ‘Lạc tướng công’ bỏ trốn lên đầu nàng.
Không chỉ có mắng nàng phá hủy danh thanh trong nhà, còn ép gả nàng cho một tên tài chủ khác ở trong vùng!
Há.... Nằm mơ đi, nàng sao có thể ngoan ngoãn nghe theo sự sắp đặt của người khác được? Xem ra hiện tại nàng cũng chỉ còn cách phải đào hôn thôi!!!
Ai Gia, Có Hỉ
- Chapter 61 2 tháng trước
- Chapter 60 2 tháng trước
- Chapter 59 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: cổ đại, hài, sủng, HE
Độ dài: 2 Quyển – 59 Chương, 2 Phiên ngoại
Văn án
Bên ngoài lưu truyền mấy thông tin thật ko chịu nổi, nói ai gia đùa giỡn danh tướng đương triều, nhảy bồ vàoTrữ đại tướng quân, còn cùng tiểu Hoàng đế kém ai gia tới bốn tuổi làm mấy chuyện ko theo luân thường đạo lý.
Ai gia thật là oan uổng, ngay cả ngón tay của bọn họ ai gia cũng chưa từng chạm qua, nói gì tới tán tỉnh chứ?
Chẳng qua một ngày nào đó đang buông rèm nhiếp chính, ai gia bất hạnh ngã ra đất, truyền Thái y đến chẩn bệnh, lại thông báo có hỉ mạch. (mang thai)
Thẩm tướng nói: “Vi thần có tội.”
Ninh đại tướng quân nói: “Vi thần cũng có tội.”
Hoàng đế sờ sờ cằm, nói: “Trẫm nghĩ, có lẽ trẫm cũng có tội.”
Nhược Linh Khuynh Thế
- Chapter 11 2 tháng trước
- Chapter 10 2 tháng trước
- Chapter 9 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Nữ Cường , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, 2S, nữ cường, nam cường, hài,...
Ngày tròn bảy tuổi, nàng mất đi cha mẹ, trở thành cô nhi. Cũng vào ngày đó, mười ba năm sau, nàng vì báo thù cho cha mẹ mà trở thành cô hồn. Nàng mỉm cười ra đi, không lưu luyến. Nhưng Diêm Vương lão tử lại chê không nhận nàng, còn bảo nàng phải sống lại kiếp trước ở thời cổ đại để “đền bù tội lỗi”. Được ! Cổ đại sao, kiếp trước sao ? Tốt ! Cứ coi như là đi du lịch thời không miễn phí đi. Nàng không tin một sát thủ với chỉ số IQ cao ngất ngưởng mà không đối phó được với đám cổ nhân đó.
Hành trình xuyên không bắt đầu, vòng quay định mệnh cũng xoay chuyển. Liệu rằng ở nơi xa lạ kia, nàng có tìm được thứ gọi là tình thân, tình bạn và tình yêu hay không ?
P/S : Đây là lần đầu tiên My “bon chen” viết truyện nên sai sót là điều không thể tránh khỏi. Với lại nhà My mới xây nhà xong nên không cần thêm gạch đâu nha ! Tốn phí lắm ! Vì thế My rất hi vọng nhận được sự ủng hộ cũng như ý kiến từ mọi người để thêm động lực đi hết đường nhé !!! ^.^
Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
- Chapter 116 2 tháng trước
- Chapter 115 2 tháng trước
- Chapter 114 2 tháng trước
Ngôn Tình , Sủng , Cung Đấu , Gia Đấu , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Văn án
Hồi 1
Dung nhan tuyệt sắc nhưng trên mặt lại bị một vết sẹo lớn làm hủy dung. Con người tài hoa lại bị nhốt trong nội viện, nàng, được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất tài nữ.
Lúc này nàng đang giảng cho tiểu oa nhi hai tuổi đang ngồi đối diện mình chữ “Cười”. Đó là bảo bối của nàng, nàng thật vất vả mới có được bảo bối.
Nàng không biết chính mình còn kiên trì được trong bao lâu nên nàng tận dụng hết thời gian để dạy bảo bối thế nào mới có thể hơn người, như thế nào mới có thể đùa giỡn người. Nàng phải giúp hắn mang mặt nạ, một mặt nạ vô địch thiên hạ
“Hiên nhi, ngươi phải nhớ kỹ lời ta nói. Đối với người thân phải cười, đối với kẻ thù cũng phải cười, đối với người yêu cười, đối với đối thủ cũng phải cười, tươi cười có thể làm cho người mất phòng bị. Tươi cười làm cho người ta nhìn không ra tâm tư của ngươi,…” lưu loát nói những đạo lý lớn lao mặc kệ tiểu oa nhi hai tuổi có thể hay không thể hiểu. Dù sao cứ dạy, ngày sau sẽ hiểu
Gương mặt nho nhỏ cùng nàng giống nhau, tương lai nhất định sẽ là đệ nhất họa thủy, hai tuổi tiểu oa nhi đôi mắt mở to nhìn mẫu thân, đấu óc thông minh lý giải lời mẫu thân nói… Nói tóm lại, hắn nhìn mẫu thân lúc này vui vẻ, tự nhiên sẽ cười. Nghĩ đến người cha mình không thích cũng phải cười, như vậy cha cũng sẽ không biết mình chán ghét hắn. Đối với người yêu phải cười, uhm, người yêu, không cần phải nói. Nhưng đối với đối thủ cười, hắn biết, giống như hắn nhìn Phượng Thiếu Vân cùng mẹ của hắn, còn có nhựng người khác trong phủ Phượng gia. Cha hắn cùng các phu nhân và con cái của các nàng, hắn đều phải cười, muốn cho họ thấy nhưng không biết mình nghĩ muốn ném hết thảy họ xuống sông Trường Giang và Hoàng Hà cho cá ăn, cười!
Hồi 2
“Oa oa” tiếng trẻ con khóc báo hiệu phủ Phương gia có thêm một sinh mệnh mới chào đời. Nhìn cha vui vẻ chạy vào trong phòng, chung quanh cha là huynh muội khác mẹ tụm lại một chỗ. Sáu tuổi tiểu nam oa trên mặt tươi cười hớn hở, nhìn hắn như rất vui vì có thêm một đệ đệ cùng cha khác mẹ. Thật ra hắn đang nghĩ cha hắn cùng các vị phu nhân khác đều sinh hai tiểu hài tử, chỉ có mẹ hắn chỉ có mình hắn. Hắn cảm thấy thật cô đơn, hắn thật muốn có một đệ đệ hoặc muội muội.
Vì thế, hắn xoay người đi tìm mẫu thân, hỏi mẫu thân sinh cho hắn một đệ đệ hoặc muội muội. Nữ tử xoa đầu hắn, trong lòng tiếc nuối, nhưng cũng không chịu buông tha cơ hội giáo dục nói “Có thể, nhưng Hiên nhi, ngươi phải biết rằng mọi thứ trên đời này đều phải dựa vào sự cố gắng của chính mình mới có thể có được. Nương không có khả năng sinh cho ngươi một đệ đệ hoặc muội muội, ngươi cũng biết cha ngươi sau khi ngươi sinh ra đã không vào phòng của nương rồi. Cho nên chuyện này ngươi tự nghĩ biện pháp, muốn làm cho kế hoạch thành công phải làm cho con mồi từng bước tiến vào cạm bẫy của mình”
Kết quả, sáu tuổi tiểu oa nhi suy nghĩ kế hoạch cả đêm. Ngày hôm sau, hắn tìm được cơ hội liền bỏ xuân dược vào chén trà cuả cha hắn, sau đó cho người mang cha hắn vào phòng của nương. Hơn nữa vì để cam đoan cho đệ đệ hoặc muội muội tuyệt đối được sinh ra, hắn bỏ dược làm cho cha hắn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên nganh trụ lại trong phòng mẫu thân hắn ba ngày.
Mười tháng sau, tiểu nam oa vui vẻ ôm tiều hài nữ, đối với tân sinh mạng mới không được hoan nghênh trong Phương phủ nói “Yên tâm, nhà này không có người thích ngươi, nhưng có ca ca ta sủng ngươi, có ca ca thích ngươi là tốt rồi, về sau ngươi muốn cái gì, ca ca đều cho ngươi!”
Từ nay về sau, tiểu nam oa nham hiểm nổi danh nhất không phải vì hắn mười bốn tuổi trở thành đương triều trạng nguyên trẻ tuổi nhât, cũng không phải mười lăm tuổi đoạt được vị trí tông chủ, mà là hắn sủng muội muội nhất thiên hạ!
Hồi 3
“Hắn là ai vậy?” tiền nhiệm mới vào cung nhận chức nhìn thấy đàng xa một thiếu niên đi tới hỏi một người bên cạnh
“Ngươi không biết hắn là ai sao?” bị hỏi người kia nhìn hắn kinh ngạc
“Không biết” hắn tành thật trả lời, hắn chỉ biết vào cung mấy lần đều nhìn thấy người này. Khuôn mặt đó so với nữ nhân còn muốn xinh đẹp làm cho hắn hoài nghi giới tính của người đó. Nhưng hắn biết, dáng người đó cao to, còn có thần thái làm cho hắn biết vị đó hiển nhiên là một nam tử. Ô, thật sự phí phạm của trời a, nếu người đó là một nữ nhi thì thật tốt!
“Hắn là Phượng Hiên, trạng nguyên mười bốn tuổi, mười lăm tuổi trong một đêm đã trở thành Phượng gia tông chủ!” bị hỏi người này kích động, hết sức bất mãn vì có người lại hỏi về vấn đền này
“Hắn, hắn là Phượng Hiên. Trời ạ, so với truyền thuyết hắn còn tuyệt hơn!” người hỏi khiếp đảm nói
Đang nói, thiếu niên đã đi qua bọn họ, liếc nhìn bọn họ một cái. Miễn cưỡng nhìn người ta vì dung nhan của mình mà chải nước miếng mà tươi cười. Lúc này, hai người đang nói chuyện ngây người, nội tâm cảm khán nghĩ, a, nhìn từ xa không bằng nhìn gần, họa thủy a, hơn nữa hắn còn mang theo tươi cười, ai có thể ngăn cản được mị lực của hắn a!
Thiếu niên bước nhanh qua, chỉ để lại vẻn vẹn một cái liếc mắt, khiến cho hắn thấy rõ hai người kia đang ngây dại chảy nước miếng bộ ạng thật ngu xuẩn. Trong lòng kinh thường hừ nghĩ, thật là, chỉ mong năm nay có nhóm người mới đừng giống hai người này , nếu không hắn sẽ không có hứng thú chơi! Bất quá đợi hắn mang muội tử trở về mới có tâm tình chơi, nếu không coi bọn họ là nơi trút giận cũng tốt! A….! Thiếu niên trong lòng có điểm phát điên, Lục hoàng tử chết tiệt dựa vào cái gì mà dám chiếm bảo bối muội tử của hắn? Đó là muội tử của mình, không phải muội tử của hắn Lục hòang tử, có hay không thiên lý a! Nếu hắn không phải Lục hoàng tử, chính mình đã sớm thần không hay quỷ không biết đem hắn băm thành tám khối ném xuống sông cho cá ăn rồi! Ô, muội tử của hắn có ăn ngon hay không? Có ngủ ngon không? Có phải hay không đang tìm hắn? Lục hoàng tử có hay không ngược đãi muội tử bảo bối của hắn?
Thiếu niên càng nghĩ càng lo lắng, rõ ràng thi triển kinh công, hướng về phía tẩm cung của Lục hoàng tử, chuẩn bị toàn lực triển khai đại chiến vì muội tử, phải đem muội tử về bên cạnh mới yên tâm. Hắn hoàn toàn không chú ý tới dọc đường ngày càng nhiều người chảy nước miếng, chính mình sinh ra hiệu ứng họa thủy
Họa thủy a! Vẫn là một thế hệ muội nô họa thủy! Có thể hay không mới có thể cũng là một thế hệ vợ nô họa thủy?
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ
- Chapter 58 2 tháng trước
- Chapter 57 2 tháng trước
- Chapter 56 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Đây chỉ là truyện nhảm
Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”.
Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta.
Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội.
Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn.
Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh …
Phù Dung Giang Hồ
- Chapter 43 2 tháng trước
- Chapter 42 2 tháng trước
- Chapter 41 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: xuyên không , hài , tình cảm
Nàng – Lãnh Tâm Nguyệt : một thiên tài bẩm sinh (IQ 250), xinh đẹp, lúc thì hoạt bát đáng yêu, lúc thì lãnh khốc vô tình, phương châm sống: ”Người không phạm ta , ta không phạm người, người mà phạm ta ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lời, khiến cho người muốn sống không được muốn chết không xong” (Nguyệt : *lườm*, tại sao lại vit ta hoạt bát đáng yêu mà còn vế sau nữa; Tuyettu:bí mật sau này sẽ pit, cười gian ( ^ – ^)), mẹ là người của gia tộc linh thị nên có linh lực từ nhỏ, có thể khống chế các yếu tố tự nhiên, đọc suy nghĩ của người khác, có thể nói vô địch thiên hạ, nhưng chỉ là có thể vì vẫn có nhược điểm……
Nàng – Giang Ngọc Nhi: Cũng là thiên tài (IQ 200), nhí nhảnh tinh nghịch, là một tiểu yêu nữ 100%, nhưng cũng đáng yêu, chọc giận nàng sẽ là việc hối hận nhất mà người khác từng làm (vì vậy tránh ra một chút , nguy hiểm chớ đến ngần…), là bạn thân của Lãnh Tâm Nguyệt , sau này cùng xuyên không với Nguyệt,và có….
Chàng Dương Tử Phong: Kỳ chủ thất tinh kỳ, một đại ma đầu chính hiệu, lãnh khốc vô tình, lúc nhỏ chứng kiến mẹ của mình ngoại tình , cha bị tình nhân của mẹ giết chết, sau đó mẹ bỏ trốn theo người tình. Ảnh hưởng tâm lí sâu sắc trở nên rất hận và không tin tưởng nữ nhân ( ngoại trừ hai thuộc hạ thanh, bạch (hai trong số bốn vị hộ pháp :thanh , bạch, hắc, xích của thất tinh kỳ)) nhưng cho tới khi gặp nàng thì…..
Chàng Đông Phương Tuấn : trang chủ thần kiếm sơn trang, gia tộc hàng đầu võ lâm, cũng là thương nhân giàu nhất thiên hạ , tài sản phú khả địch quốc, anh tuấn, tiêu sái, là người tình trong mộng của rất nhiều cố gái ,một lần tình cờ trúng độc, được nàng cứu, đối với nàng nhất kiến chung tình, suốt đời khó quên.
Chàng Lưu Phương:Đường chủ Huyết ảnh đường, đối đầu với Dương Tử Phong, lúc đầu chỉ có ý định cướp nàng đi để chọc giận Dương Tử Phong, nhưng ma xui quỷ khiến lại đi yêu nàng, từ đó lập lời thề : ” Nếu ta không có được nàng, thì hắn cũng sẽ không có được nàng”.( Tuyếttử : Anh này tính tình bá đạo số một đó; LP: sát; TT : đừng giết, giết tui ai viết truyện tiếp đây; LP: suy nghĩ; TT: thừa dịp bỏ trốn, mạng nhỏ quan trọng hơn)
Chàng Liên Thành : vương gia Lãnh Ngạo quốc, kiêm luôn binh mã nguyên soái, anh tuấn bất phàm, thiên hạ đệ nhất tài tử, dịu dàng ôn nhu, được nàng giúp đỡ đánh thắng trận, đối với tài nghệ của nàng tâm phục khẩu phục, dần bị nàng thu hút, từ đó nguyện ý cùng nàng ngao du thiên hạ, thậm chí từ bỏ cả vương vị ( TT : thở dài : hey , lại thêm một anh si tình wá hóa cuồng)
Chàng Ôn Thuận Minh : Tử La quốc đại tướng quân, trông một lần gặp nàng ở bờ sông, vừa nhìn thấy nàng đã yêu, chỉ tiếc lúc này nàng đang bận nam trang,nên cứ nghĩ mình đoạn tụ,nhưng mà :” chỉ cần ở bên cạnh ngươi ,cho dù người cả thiên hạ nói ta như thế nào ta cũng mặc kệ”. Và bí mật cuối cùng cũng bật mí…..
Bên trên là giới thiệu các nhân vật chính, còn về ca nào thành với tỷ nào thì sau này sẽ biết.
Béo Mới Là Đẹp
- Chapter 47 2 tháng trước
- Chapter 46 2 tháng trước
- Chapter 45 2 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hước
Editor: Minh Hạ
Độ dài: 46 chương 1 NT
Nhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư Thành
Lý Viện Viện cảm thấy cuối cùng thì mình cũng trở thành một mỹ nữ tuyệt thế.
Chẳng ngờ.
Thấm thoắt qua bao thời đại, năm tháng đổi thay, bãi bể hóa nương dâu.
Thẩm mỹ của thế giới này.
Lại hoàn toàn.
Thay đổi...
Tác giả giải thích: Công chúa và trưởng hộ vệ cùng nhau xuyên không.
Editor: Truyện siêu hài, cam đoan đã nhảy hố là không hối hận :))
Xuyên Không Thành Cỏ Dại
- Chapter 45 2 tháng trước
- Chapter 44 2 tháng trước
- Chapter 43 2 tháng trước
Xuyên Không , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Nữ chính: Tô Niệm Niệm
Một ngày kia, vào một đêm trăng đep, Tô Niệm Niệm vì nhà nghèo nên bị thất tình. Do đó, cô thật sự muốn đi tìm cái chết, nhưng có gan nói mà lại không có gan làm. Sau một thời gian vật lộn tìm đường đi gặp diêm vương mà không thành cô đành chỉ tay lên trời mà nói “Ông trời ơi, ông đánh chết tôi đi!”
Và thế là một trận tiếng sấm ầm ầm vang lên, sau đó cô nhìn thấy trên bầu trời có một tia sáng bay thẳng về hướng mình, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị tia sáng đánh trúng . …Thế là cô xuyên qua ^.^
Lúc cô còn chưa tỉnh táo hoàn toàn thì một vật thể bay không xác định bay qua cách cô ba trượng, khi cô nhìn rỏ vật thể bay kia thì : “A….a…” một tiếng hét kinh thiên động địa vang lên. <<< sao lại có sói ở đây ? >>>thế là một cuộc giằng co giữa sói và người bắt đầu ((ai thắng thì mời các tỷ muội xem chuyện sẽ biết..^.^ hô hô))… ai, số của cô thật khổ a bây giờ người cô bầm dập không thể tả, áo quần thì cứ như là người cái bang hic. Cô còn đang kể khổ thì một chuyện xui khác lại đến. Động vật bốn chân mới đi, thì động vật hai chân lại xuất hiện a….a….
Đệ Nhất Tướng Công Ngây Thơ (Đệ Nhất Manh Phu)
- Chapter 80 2 tháng trước
- Chapter 79 2 tháng trước
- Chapter 78 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Phu quân ngây thơ đệ nhất thiên hạ mang âm hưởng của điền văn, là một thiên tình ngọt ngào với áng mây hồng, cơn gió xuân và chồi non vừa nhú. Đọc – cười. Đọc – rung động. Đọc – mãn nguyện. Tôi thật nhớ Trường Sinh trong “Chàng ngốc ở thôn nọ”, cũng rất nhớ Tiên Tâm trong “Man cô nhi”. Cả câu chuyện là con đường phũ lá phong, quanh co uốn khúc giữa những ngọn đồi đỏ rực, vừa diễm lệ lại vừa mộc mạc, vừa rực rỡ lại vừa bình yên. Bỏ qua tác phẩm như thế này, các bạn sẽ hối tiếc đấy ^^
Yến Hồng sinh ra trong một gia đình thư hương giàu có. Sau khi mẹ mất thì di nương lên làm vợ cả, cha ruột thờ ơ, chị em ức hiếp. Nàng cũng mặc kệ, chỉ cố sống yên ả không tranh không giành. Quốc công phủ đến cầu thân, bởi vì người muốn cưới nữ nhi Yến gia là vị tam công tử xưa nay không mấy ai biết đến, nghe đồn lại là tên ngốc nên Yến Hồng rất nhanh bị đem đi làm vật thế mạng thay Yến Vân.
Tốt thôi, nàng chả tha thiết gì mái nhà này, đi làm dâu phủ Quốc Công, cho dù là lấy một thằng ngốc cũng có thể an tâm không đói không rét, an an ổn ổn mà sống hết đời. Yến Hồng chưa bao giờ mơ ước xa vời.
Đông Phương gia không có nhiều người. Cả cơ ngôi đồ sộ, lầu vàng gác ngọc, ba nghìn tư binh, mấy trăm người ở cũng chỉ phục vụ hai vợ chồng Quốc Công và ba vị công tử. Thế tử Đông Phương Ngọc là trưởng nam vai rộng chí cao, thần tượng sừng sững của tất cả đàn bà con gái, quanh năm đóng ở biên cương gìn giữ mỗi tất đất của hoàng triều. Nhị thiếu Đông Phương Tề là cánh tay phải của thái tử, thông minh sắc sảo, miệng lưỡi hơn người, khôn ngoan lanh lẹ, chẳng nghi ngờ gì chính là cái trụ rất to của triều đại tiếp theo. Hai con người lỗi lạc là vậy, nhưng họ đều không phải nam chính của câu chuyện. Tam công tử Đông Phương Manh là “sản phẩm bị lỗi” mà lão phu nhân đau đứt ruột gan, lão gia tiếc thương bao bọc, huynh trưởng lo lắng âu sầu, nhị ca áy náy thương yêu.
Đông Phương Manh – đứa trẻ ra đời sau một lần lão phu nhân đỗ bệnh. Anh trai song sinh dường như đã đoạt đi tất cả của hắn – sức sống, trí tuệ, bản năng. Hắn là cái vỏ không hồn, tồn tại vô định như viên đá cuội, đóng tất cả cánh cửa của thế giới lại, giam mình không khoảng không im lặng và sáo rỗng… Đông Phương Manh chính là phu quân của nàng!
Trời đất bao la, không dễ gì gặp nhau, càng không dễ gì nên duyên vợ chồng. Nếu số mệnh đã đem nàng để lại bên hắn, Yến Hồng tình nguyện an phận thủ thường, làm tròn phận dâu, chăm chồng nuôi con, dù chồng nàng là pho tượng người nàng cũng vui vẻ chấp nhập. Cái này gọi là “đạo đức nghề nghiệp”.
Ấy vậy mà số Yến Hồng tốt lắm. Mẹ chồng hòa ái dễ gần, thương con như mạng, cũng thương dâu như con. Cha chồng nói ít làm nhiều, con người rộng lượng thông thái, cả đời lặn lội quan trường sớm đã thấu hiểu thị phi. Quốc Công gia biết con trai út kém cõi hơn người, lấy vợ sẽ làm lỡ đời con gái nhà người ta, ông còn tính sẽ nuôi hắn tới chết, chết rồi thì hai người anh lại thay phiên. Nhưng mà chuyện đời khó đoán, một quẻ bói thần kỳ đã đem Yến Hồng đến cho Đông Phương gia, nếu nàng đã bước vào cái nhà này, hy sinh cuộc đời cho con trai họ thì họ cũng sẽ xem nàng như thân nhân, bảo hộ dâu con cả đời no ấm. Trên hết vẫn là thế tử và nhị thiếu gia. Đông Phương Ngọc tài cao lỗi lạc, từ sớm đã nhận định mình phải mạnh mẽ để trụ vững gia tộc, càng mạnh mẽ để bảo vệ cho cậu em út, huyết nhục tình thâm, đứa em này vừa là bệnh trong tim, vừa là mềm yếu trong lòng. Nhị thiếu Đông Phương Tề đã trưởng thành với nỗi ám ảnh và cảm giác tội lỗi. Ngày bé, mỗi khi đến sinh nhật hắn luôn nhận được rất nhiều quà. Bản thân là một thần đồng nổi danh kinh kỳ, tiếng tăm vang xa, là nhị thiếu tài hoa của Quốc Công phủ. Đông Phương Tề đã từng rất tự mãn và kiêu ngạo. Cho tới một ngày hắn nhìn thấy khuôn mặt y hệt mình ngẩn ngơ cô độc đứng bên khe cửa, Đông Phương Tề chợt nhớ: mình là một người anh, mình có một đứa em sinh ra thiệt thòi. Từ ấy hắn luôn có cảm giác bản thân đã tranh giành hết trí tuệ và sức sống của Đông Phương Manh, cảm giác tội lỗi đó bám theo suốt con đường trưởng thành, hắn yêu tiếc Đông Phương Manh, nhường nhịn đủ điều, che chở em trai khỏi mọi ánh mắt người đời, lặng lội tìm hết danh y tới thần y bất kể núi non cách trở… Thế rồi tam công tử Quốc Công phủ trở thành một sự tồn tại bí mật, một người phàm sống giữa phàm thế mà không nhiễm chút bụi trần.
Đông Phương Manh chính là con người bất hạnh mà hạnh phúc nhất. Hắn không bằng ai, không thể sống như mọi người nhưng ít nhất hắn có một gia đình toàn vẹn mẫu mực, có tình thân nhân đủ để bình an hết đời. Cả câu chuyện là những dòng viết vừa giản đơn mà vừa bao la tình người, trên thế giới này, mọi tình yêu đều có nguyên do, duy tình cha mẹ anh em là luôn đơn thuần cho đi không đòi đáp lại…
Và mặt hồ yên ả đó bắt đầu nổi sóng khi một người con gái tên Yến Hồng xuất hiện giữa thế giới trắng xóa của Đông Phương Manh. Đôi mắt xinh đẹp rựa rỡ đó đột nhiên hiện lên giữa những phong nền vô sắc. Nàng tìm mọi cách để nhìn vào mắt hắn, cho dù hắn tránh né theo bản năng thì nàng vẫn kiên trì đuổi theo, đuổi theo, cho tới một ngày hắn phải đầu hàng. Có lẽ Đông Phương Manh thất bại trước sự nhẫn nại của cô gái đó, nàng muốn nhìn, vậy thì nhìn đi. Mọi giao tiếp đều không kì diệu bằng đôi mắt, một khi hắn chấp nhận nhìn vào mắt nàng, cũng là mở một ô cửa sổ để trông ra thế giới. Yến Hồng tươi trẻ và lạc quan, nàng đối với hắn như người mẹ yêu đứa con khờ dại ngây thơ. Mỗi ngày một chút, một chút, Yến Hồng ép buộc hắn phải đối mặt với thế giới, làm sống lại những bản năng nguyên thủy của con người. Tâm hồn hắn thanh sạch hơn suối trời, trái tim hắn êm dịu và chân thành hơn tất cả. Hắn dần cảm thấy độ ấm áp trên bàn tay mềm mại đó, dần thân quen với nụ cười tựa vầng thái dương, dần biết phản ứng với lời nàng nói, run rẫy cầm chiếc thìa tự ăn cơm như nàng yêu cầu, cũng chỉ vì nàng mà thốt lên tiếng nói đầu tiên… Cả câu chuyện là ly nước hoa quả vừa ngọt vừa thơm mát, sóng sánh màu mật ong mà lưu lại hương vị đê mê trên đầu lưỡi.
Nam chính của chúng ta đáng yêu ơi là đáng yêu, giống như Peter Pan – một cậu bé không bao giờ lớn. Cho dù anh dần dần hiểu chuyện đời, cho dù đã là cha của các con, cho dù đã biết gánh vác trách nhiệm của người đàn ông thì Đông Phương Manh vẫn là đứa trẻ ngây ngô của thuở ban đầu, tình yêu của hắn là ỷ lại vào nàng, bị chi phối tất tần tật bởi Yến Hồng, thế giới quan của hắn là do nàng tạo ra, nó cũng chỉ xoay quanh nàng, tồn tại vì nàng…
“Bằng hữu, là cái gì?”
“Bằng hữu không phải cái gì, là người. Có điều đối với Manh Manh mà nói, cũng có thể là mấy thứ vịt con, hoa hoa cỏ cỏ gì đó. Manh Manh thấy chúng, sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy vui vẻ. Đó là bằng hữu.”
“Hồng Hồng, ấm, vui vẻ.”
“Cho nên, Hồng Hồng cũng tính là bằng hữu của Manh Manh?”
“Manh Manh không phải bằng hữu, Hồng Hồng không phải…”
“Vậy Hồng Hồng là gì?”
“Hồng Hồng là… là… Manh Manh không biết nói.”
Thế ra, nàng chỉ là một sự tồn tại khó hiểu thôi? Trong thế giới ngôn ngữ đơn điệu của hắn, nàng là cái gì, hắn không diễn tả được… Mãi cho tới khi nhìn thấy những làn gió đùa trên ao sen, Phương Đông Manh mới mừng rỡ đem khái niệm phức tạp ấy nói với nàng:
“Manh Manh, là cá nhỏ, Hồng Hồng, là nước.”
Hắn là cá, nàng là nước, cá không thể rời khỏi nước, hắn không thể sống thiếu nàng.
Có lẽ Đông Phương Manh không phải một nam chính làm người ta hâm mộ mãnh liệt, càng không phải một soái ca ngôn tình siêu phàm hiển hách, nhưng cho tới giờ phút này, Hoa Ban thích anh nhất, thích cái cách sống đơn giản và thành thực, thích cách yêu mãnh liệt mà ôn hòa, thích cả tính nết đến nhân cách. Ai mà không yêu được khi anh phát biểu những câu ngây ngô đâm thẳng vào lòng người, những logical ngộ nghĩnh trong suy nghĩ của anh sẽ làm bạn bật cười bằng cả tấm lòng. Và rồi bạn sẽ rung động thật nhiều khi chàng ngốc ấy biết yêu, hắn có thể một mình quyết trèo lên vách tường cao ngất của hoàng thành, bởi vì bị lạc khỏi Hồng Hồng, hắn phải đứng thật cao để nàng tìm thấy.
Thật ra Đông Phương Manh là một người vô cùng quan trọng trên thế giới này. Ai nói hắn vô dụng ngu ngốc, chỉ một khắc không tìm thấy hắn, những đứa trẻ Đông Phương gia sẽ hoảng sợ, cấm vệ quân sẽ bị điều động truy tìm, ám vệ của Thái tử cũng phải lao vào cuộc. Bởi vì trên đời này chỉ có độc nhất một Đông Phương Manh, người em trai quý báu của các anh, người con thiệt thòi của cha mẹ, người chồng không thể thiếu của Yến Hồng, người cha để bọn trẻ yêu thương và bảo vệ.
Tháng tháng năm năm cứ vậy qua đi, trong đôi mắt rực rỡ của ai đó, màu lá phong đỏ ối dưới ánh nắng chiều, có một nữ nhân ngồi giữa cơn mưa lá, một bầy trẻ ngủ say chung quanh nàng. Họ bước vào bức tranh của hắn, đơn giản là để sự “tồn tại” hóa thành sự “sống”.
Một câu chuyện thật mộng mơ, thật ấm áp tình người mà cũng hài hước không đỡ nổi. Cảm ơn bạn editor 100 lần vì văn phong chuẩn mực này, vì câu chuyện đáng giá này, cũng vì một thứ cảm xúc không dễ phai nhạt theo ngày tháng.
Bạn Trai Tôi Là Gangter - Boss Đại Nhân
- Chapter 38 2 tháng trước
- Chapter 37 2 tháng trước
- Chapter 36 2 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Truyện Teen
0
Đang tiến hành
0
0
0
2 tháng trước
Thể loại: tình cảm, hài, HE
Nhân vật chính: Thiên Vũ Phong vs Tiết Trân Trân
Tôi thật là xui xẻo vừa mới chia tay bạn trai đau khổ chưa hết, lại gặp phải giảm biên chế của công ty huhuhuhuhu cuộc đời này coi như xong rồi. Mẹ mà biết chỉ có nước là phải về nhà bán bánh bao mất. Tại sao chứ? Tôi ăn ở hiền lành, sống rất tốt bụng mà, hiền lương thục đức có đầy mình …..
Có phải đây là bước ngoặc cuộc đời tôi hay không? Cuộc đời đi bán bánh bao đang vẫy tay gọi tôi phải không?
Thể loại
- Truyen tranh