Truyện thể loại Điền Văn
Thiếu Phu Bất Lương
- Chapter 197 1 tháng trước
- Chapter 196 1 tháng trước
- Chapter 195 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Gia Đấu , Hài Hước , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tên gốc: 不良少夫
Thể loại: xuyên không, ngôn tình, điền văn, gia đấu, hài, HE
Số chương: 196 chương + phiên ngoại (siêu ngắn)
Editor: Nam Cung, Tư Đồ Hiểu Sa
Beta: Tư Đồ Hiểu Sa, Nam Cung
Xuyên qua vớ được một vị ác phu, ăn chơi sa đọa, lừa gạt hãm hại biết bao người
Muốn ly hôn? Vậy bồi thường tổn thất thanh xuân cho ta!
Không đồng ý? Trước tiên tìm tiểu thiếu cho bản thiếu gia đây rồi nói tiếp đi nhá.
Muốn tìm đến cái chết? Bản thiếu gia có đồng ý thì người cũng chẳng dám!
……
Trên thế giới này, chuyện đáng sợ nhất là phải gả cho một lão công bất lương.
Trên thế giới này, chuyện đáng sợ nhất chính là ngoài việc có một lão công bất lương, còn có rất rất nhiều người thân vô lương tâm!
Nương tử a, nàng mua cho hài tử của đại bá đồ chơi đi!
Đệ muội a, trong phủ giảm bớt chi tiêu liền bắt đầu từ muội vậy!
Tẩu tử a, hoa tai của tẩu thật đẹp, cho muội đi!
Thiếu nãi nãi a, nô tì cảm thấy váng đầu hoa mắt, phiền ngài cho ta chén nước được không?
Thèm vào! Thèm vào! Không bị trầm cảm mà chết thì cũng bị làm cho tức giận đến mức nổ tung! Bạo lực không phải là cách giải quyết vấn đề, nhưng ta không thể cứ im lặng mà phục tùng ác phu a! Tự mình phấn đấu! (câu cuối: 一手当家, (một tay đương gia) ta không biết dịch thế nào cho sát nghĩa, thôi để vậy đi ha)
Xuyên Qua Trở Thành Tiểu Bà Bà
- Chapter 12 1 tháng trước
- Chapter 11 1 tháng trước
- Chapter 10 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Gia Đấu , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể Loại: Xuyên qua thời không, chủng điền văn , trạch đấu …
Editor: Vivicanchi
Beta: Lăng Lam Ca
Chỉ Lam xuyên qua trở thành thứ nữ của vương phủ
Gả làm vợ một tướng quân sắp phải xuất chinh
Nàng ôm các con đợi suốt mười tám năm
Sau khi trở về tướng công nàng không chỉ mang theo một đống tiểu thiếp
Mà còn có cả bầy con của tiểu thiếp sắp đến tuổi gả chồng
Nhưng mà sợ gì, người khác xuyên qua thành con dâu
Nàng được làm mẹ chồng, còn sợ gì!
Người ta liều mình sinh tử đấu tiểu thiếp thì có chồng giúp đỡ
Còn nàng còn có con dâu giúp một tay rồi!
Nhân vật chính: Cơ Chỉ Lam, Trương Kinh
Phối hợp diễn: Lý Ngữ Hồng, Lục Uyển Hinh
Nhân vật khác: Thiếp, con vợ kế, nàng dâu th
Đái Trứ Không Gian Thượng Đại Học
- Chapter 106 1 tháng trước
- Chapter 105 1 tháng trước
- Chapter 104 1 tháng trước
Dị Năng , Đam Mỹ , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: chủng điền văn, tùy thân không gian, thiên chi kiêu tử, sinh tử văn.
Độ dài: 106 chương.
Thước Nhạc đậu đại học, đến thủ đô một mình.
Ở thủ đô, Thước Nhạc kế thừa tài sản của ông ngoại, một tòa nhà lớn, thêm vào đó là sự thần bí về ân oán giữa bố mẹ cậu và một số người ở thủ đô. Dù vậy điều đó cũng không làm Thước Nhạc bận tâm, địa bàn của mình chính mình làm chủ, không gian của mình chính mình làm chủ, Thước Nhạc bắt đầu bận rộn với cuộc sống đại học.
Lần đầu tiền gặp anh, Thước Nhạc chật vật không chịu nổi.
Lần thứ hai gặp, mặt hơn 2kg thịt.
Lần thứ ba….lần thứ n….Thước Nhạc cùng mời về ăn cơm.
Sau này, Thước Nhạc có một tình địch lớn mạnh….là công việc.
Vinh Hoa Phú Quý
- Chapter 20 1 tháng trước
- Chapter 19 1 tháng trước
- Chapter 18 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Cổ trang, bình phàm, nam xuyên qua thành nữ dạy chồng nuôi con, HE.
Người dịch: Tử Liên
Tối hôm qua bị vợ hỏi : ” Nếu anh xuyên qua cổ đại thành nữ tử, anh sẽ làm gì ? “
Ta đáp : “Thích ứng xã hội, dung nhập cuộc sống.”
Hỏi tiếp : ” Cũng có thể thích ứng việc sinh đứa nhỏ?”
Đáp: “Đương nhiên, vì sống sót như thế nào cũng chịu được. Đừng tưởng rằng chỉ có nữ nhân mới thích ứng tốt!”
Lại hỏi: “Ở nhà giàu người ta bắt thê thiếp cùng sở hữu một chồng thì sao? “
Đáp: “Đáp án giống như trên, sinh lý đều có thể nhẫn nại nói chi là tâm lý. Yêu trúng ngựa đực cổ đại đó là bản thân tự tìm tội chịu, có phú quý hưởng luôn tốt hơn , không cần giống đời này chỉ làm trâu làm ngựa.”
Ai ngờ ta thực sự bị xuyên qua.
Thế Giới Nhỏ
- Chapter 38 1 tháng trước
- Chapter 37 1 tháng trước
- Chapter 36 1 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: hiện đại, hài hước, HE
Độ dài: 39 chương
Chúng tôi, chỉ là một phần nhỏ của thế giới, nhưng là toàn bộ thế giới của nhau.
Những ghi chép về cuộc sống thường ngày, lưu giữ làm kỷ niệm.
Đây là một câu chuyện về gia đình tác giả, không có tuấn nam mỹ nữ, nam chính hoàn mỹ xuất sắc hay nữ chính xinh đẹp tuyệt vời gì cả, đây chỉ là những mẩu ghi chép vụn vặt về cuộc sống gia đình, rất chân thực. Một thế giới nhỏ của riêng họ, nhưng đem lại niềm vui cho tất cả mọi người. Nói chung hài hước vui vẻ là chính, ai cũng có thể đọc được.
Đề cử của các tác giả:
Tác giả Đường Thất Công Tử: Tôi luôn cho rằng, một cuốn tiểu thuyết hay là có thể sử dụng ngôn ngữ tươi đẹp ghi lại những câu chuyện xưa tuyệt vời. Trong sách của Phiêu A Hề, mỗi câu chuyện đều cảm động đi vào lòng người, khiến người ta cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc. Nói đến ngôn ngữ, Phiêu A Hề có phong cách của riêng mình, trong sáng mà điêu luyện, có sức sống mãnh liệt, đậm là đậm, nhạt là nhạt, trong đậm có nhạt, rất hài hòa.
Tác giả Diệp Huyên: Dưới ngòi bút của Phiêu A Hề chưa từng có một con người quá hoàn mỹ. Nhưng những nhân vật không hoàn mỹ ấy, lại khiến chúng ta cảm nhận được họ không chỉ sống trong sách vở, mà còn là những con người chân thực.
Hải Đường Nhàn Thê
- Chapter 137 1 tháng trước
- Chapter 136 1 tháng trước
- Chapter 135 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: xuyên không, chủng điền văn, nhẹ nhàng, HE
Dịch giả: Hàn Băng, Khán Nguyệt Quang
Biên tập: Khán Nguyệt Quang
Nàng xuyên không, không có “nhất nghệ tinh” cũng không có bổn sự “mây mưa thất thường”, chỉ mong có thể bình yên sống qua ngày xứng với hai chữ “nhàn thê”. Thế nhưng, vận mệnh lại dẫn dắt nàng rẽ sang một con đường khác! Vì hài tử, vì phu quân, “nhàn thê” cũng có thể trở thành “hiền thê”. Chuyện gia đình, chuyện “thân hữu thị phi”,…nếu đã không thể tránh thì chi bằng tất cả hãy bước ra đây, ta tiếp!
Song Quy Nhạn
- Chapter 66 1 tháng trước
- Chapter 65 1 tháng trước
- Chapter 64 1 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Sủng , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, điền văn, sủng
Độ dài: 66 chương
Convert:nothing_nhh (TTV)
Cuộc sống của nữ chính là cuộc sống mà tôi (tác giả) hâm mộ. Dù có lỗi lầm gì hắn cũng tha thứ cho bạn. Tình yêu của hắn vừa như người cha đối với con gái, lại giống tình nhân.
Nội dung: cung đình hầu tước, chung tình, trùng sinh
Nhân vật chính: Mộ Thanh Hề
Cái giới thiệu này viết thật chán quá nhỉ, truyện này thuộc thể loại điền văn, rất ổn, 4S (sắc – sạch – sủng – soái), 8/10 truyện đều đều, bù lại đoạn cuối có một vụ án khá là ly kỳ gay cấn, thật là hưng phấn cho người đọc như mình. Nam chính rất ổn, có bản lĩnh, chung thủy (thừa quá nhỉ, hầu như nam chính nào chả thế). Nói chung sau Cuộc chiến hôn nhân mình khá thích thể loại điền văn nhưng nhánh hầu tước cung đình, danh gia vọng tộc thế này.
Lãnh Cung Công Chúa Làm Ruộng Ký
- Chapter 18 1 tháng trước
- Chapter 17 1 tháng trước
- Chapter 16 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Dị Năng , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Convert: LYSANSAN828 (TTV)
Editor: tquyen525, Uyên Mập
Đầu thai thành công chúa ở lãnh cung, vừa sinh ra đã bị quăng ra bên ngoài. Cho rằng xuyên không sẽ được hưởng phúc, ai ngờ phải sống trong một gia đình một nghèo hai trắng tay, Thẩm Tư Tư khóc không ra nước mắt.
Cũng may có tùy thân không gian, ăn uống không lo, nàng nỗ lực phấn đấu, dựa vào trí tuệ cùng không gian mang theo người một nhà làm giàu. Rốt cục cũng cát tường giúp cho ba huynh đệ trở nên nổi bật.....
Trong cung tìm được nàng, buộc nàng đi hòa thân ở phiên bang với một vương gia, nghe nói vương gia kia là một cái đoạn tụ, nghe nói hắn là cái tàn bạo, nghe nói hắn chỉ yêu nam nhân ngực phẳng, không yêu nữ mỹ nhân,.....nghe nói......, nghe nói.....
Được rồi, vương gia, ta và ngươi thương lượng được không ? Ngươi ngoạn cái đoạn tụ của ngươi, ta ngoạn cái làm ruộng của ta, kiếm tiền, cung cấp mỹ thực cũng thuận tiện giúp hắn quản gia.
Nào biết vương gia lại ăn ngon đến nghiện, hắn híp mắt lại, cười xấu xa nói: " Bổn vương đúng thật là thích mỹ thực, nhưng càng thích mỹ nữ hơn a ! Nhất là công chúa tuyệt sắc mỹ nữ như vậy......"
Nhưng đối mặt với hậu viện của hắn toàn là mỹ nam, Thẩm Tư Tư thật là đau đầu, vương phi này..... thật là không dễ làm a !
Lại Trán Mai
- Chapter 18 1 tháng trước
- Chapter 17 1 tháng trước
- Chapter 16 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: xuyên không, điền văn, HE
Editor: Hoàng Hiểu Phong
Beta: Ellizza
“Ta đã sớm biết, tình yêu là một thứ không thể dời đổi. Nếu như một ngày thay đổi, tất phiền muộn sẽ sinh, kéo theo đó là rất nhiều những sự thay đổi khác.”
Nàng, vốn là kẻ vô tâm. Hai kiếp làm người, trong con tim ấy đã chằng chịt đau thương khôn kể.
Đợi cho hoa thơm tàn hết, mới lặng lẽ trổ bông muộn mằn.
Lần đầu tiên gặp mặt, y dường không hề hay đến ngọn mai hồng rực cháy cả một góc trời kia, mà chỉ có trong mắt duy nhất bóng dáng nổi bật của người thiếu nữ đứng bên ao sen đã cạn khô, trên cây cầu vòm cong cong ấy.
Chỉ thấy nàng thân khoác bộ áo kỳ dị của dân Hồ*, thắt eo, buộc tay áo. Không thướt tha, cũng chẳng duyên dáng, toàn thân chỉ một sắc đen như mực, dường như càng tương phản với màu da trắng tai tái. Tóc mây bồng bềnh, đứng bên ao sen đóng băng gần hết, dưới tàng mai hồng rực như lửa, lại trở nên nổi bật đến thế, thực chẳng khác nào một linh hồn cô độc ngạo đời.
Ấy, chính là Lưu nương tử, người không danh(tên gọi) cũng chẳng có tự(tên chữ).
Y vốn đã biết, cô gái thông minh tinh nhạy, ngạo mạn bất cần tựa mai đỏ rực trời này, chính là Thập Tứ nương. Nàng luôn dùng nét mặt lạnh nhạt hờ hững đáp lại những lời phỉ báng của thế gian.
Nhưng cũng mặc thôi, cứ thành thân cái đã, thành thân rồi y sẽ từ từ chinh phục con tim của nàng. Y cũng chẳng phải con người vĩ đại gì mà đi thành toàn cho người ta. Đây là Ngôn Nhi của riêng y, là Lưu Viên của riêng y, là Thập Tứ nương của riêng y, y tuyết đối không bao giờ giao nàng cho bất kỳ kẻ nào khác!
*Hồ: thời xưa chỉ các dân tộc phía Bắc và phía Tây Trung Quốc
_________________________
Phiên bản tự chém:
Vì truyện không có văn án nên ta cứ tự chém ra. Nhưng ta cũng chưa đọc nên đành dựa theo lời giới thiệu của người khác để chém nên không thể rõ ràng từng chi tiết.
Truyện này là một truyện tương đối ngắn (18 chương), kể về mối tình của nàng Lưu Thập Tứ và chàng Lục Thượng Thiện. Nữ chính xuyên không, kiếp trước không được hạnh phúc còn kiếp này hiển nhiên trước khổ sướng sau.
Câu chuyện này như bao mối tình khác của Hồ Điệp nhẹ nhàng, ấm áp là câu chuyện tình cảm của hai người cùng từng bị tổn thương. Nam chính của chúng ta học giỏi nhưng để tránh hiềm nghi gia đình phải đi làm thương nhân. Nữ chính lấy chồng nhưng không được hạnh phúc vì chồng đã có người yêu, nàng mất khả năng làm mẹ rồi bị hưu. Rồi hai người gặp nhau, Lục Thượng Thiện bị thu hút bởi tình cảm ấm áp của Thập Tứ dành cho đứa con cũ của chồng. Nữ chính sống hai kiếp người coi mình là trưởng bối nên chỉ coi nam chính là con trai kết quả bị lừa đến lúc động phòng mới phát hiện ra bộ mặt thật của anh. ( sao chị nữ chính nào cũng ngây thơ thế ╮(╯_╰)╭ )
(mình đúng là không có khả năng giới thiệu truyện nhưng tóm lại là truyện của Hồ Điệp chưa bao giờ làm mình thất vọng cả, đáng để đọc.)
Cố Tích
- Chapter 26 1 tháng trước
- Chapter 25 1 tháng trước
- Chapter 24 1 tháng trước
Xuyên Không , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, HE
Độ dài: 26 chương
Convert: tangthuvien
Edit: Thanh Mai
Giới thiệu của bạn Aka787 bên tangthuvien:
Truyện này không dài lắm, nhẹ nhàng, những bạn nào thích thể loại điền văn chắc sẽ thích truyện này.
Nữ 9 (Cố Tích) kiếp trước bị ung thư, sau khi chết thì xuyên về cổ đại vào một gia đình nông dân vùng biên cảnh, cuộc sống không giàu có thậm chí nghèo khó nhưng với nàng thế là đủ hạnh phúc, khoái hoạt vì có được thân thể khoẻ mạnh, không phải chịu bệnh tật ngày đêm tra tấn như kiếp trước. Đáng tiếc là cuộc sống hạnh phúc này chỉ kéo dài tới khi nàng 5 tuổi, thôn làng của nàng bị người Đột Quyết tới cướp phá, cha mẹ giấu nàng vào giếng nước mới thoát chết.
Nàng phẫn thành nam tử, tự bán mình vào Cố phủ kiếm miếng cơm ăn và trở thành thư đồng cho thiếu gia nhà họ Cố đồng thời cũng tranh thủ học mọi thứ có thể (và cũng giỏi mọi thứ luôn) để bảo vệ bản thân & chờ ngày báo thù.
Năm nàng 14, thiếu gia biết nàng là nữ phẫn nam trang, muốn nạp nàng làm thiếp nhưng cha mẹ hắn không đồng ý (thật ra anh thiếu gia cũng không xấu tính đâu nhé, nhưng dù sao ah ấy cũng chỉ dừng ở mức bằng hữu được thôi), Cố thái uý muốn đưa nàng tiến cung nhằm củng cố địa vị cho con gái mình (hiện đang là quý phi)… thế là nàng thành Cố gia dưỡng nữ.
Bưu Hãn Dân Quê
- Chapter 110 1 tháng trước
- Chapter 109 1 tháng trước
- Chapter 108 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể Loại: Xuyên không, chủng điền, 3S
Độ dài: 110 chương
Converter: Poisonic
Editor: Thư Kỳ
Mỗi người đều nói Hắc Muội nhà lão Phùng tìm được nam nhân thành thân sợ là so với lên trời còn khó
Cuối cùng nàng tìm vị hôn phu làm mọi người kinh ngạc sắp rớt tròng mắt,
Vô cùng —– cao đoan, phong cách tây, thượng đương Chi! ! ! ! (chỗ này không biết edit sao, hiểu nôm na là người đứng đắn, hào phóng)
Hắc Muội ngửa mặt lên trời than thở, gặp phải phúc hắc mỹ nam rước họa vào thân,
Từ đó cuộc sống ngày ngày đêm đêm, đêm đêm ngày ngày!
Hiện đại vận động viên bắn súng xuyên đến cổ đại thâm sơn cùng cốc nhà quê,
Vì sinh tồn phải bưu hãn mạnh mẽ ở nông thôn sinh sống,
Tóm lại, cuộc sống bưu hãn tính phúc không cần giải thích!
Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh
- Chapter 106 1 tháng trước
- Chapter 105 1 tháng trước
- Chapter 104 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Trước khi vào đề cũng xin nói luôn, đây là truyện sủng, rất sủng, quá sủng, ai bơi không nổi phiền đeo phao vào. Cốt truyện diễn biến khác nhiều so với lịch sử, truyện có tính điền văn, cung đấu chính trị. Tác giả bộ này là người viết “Thứ nữ sủng phi”, phong cách vẫn như vậy, giọng văn vẫn như thế, chỉ hơn chứ không kém. Truyện hợp gu với bạn nào yêu thích: Thứ nữ sủng phi, Nam an thái phi truyền ký, Hiền thê khó làm và rất nhiều thể loại “màu hồng” khác. Để dễ chấp nhận, khuyên độc giả đừng xem “Ung Chính” này hoàng đế Ung Chính, đây chỉ là nhân vật hư cấu của riêng tác giả, hoàn toàn khác với thực tế.
******
Ngày xửa ngày xưa, khoảng ba bốn trăm năm gì trước đó, triều đại Khang Hi hoàng tộc lắm con thừa cháu, công việc ưa thích của bọn họ là tranh tranh đấu đấu, ít ai hiểu được “hạnh phúc” thực sự là một từ gần nghĩa của “bình yên”…
Điềm Nhi là con gái nhà Nữu Hỗ Lộc, ngày bé được phương trượng ở chùa xem tướng, phán rằng “phúc khí”. Thời ấu thơ quả nhiên có phúc, tuy a mã nàng công danh không cao nhưng chỉ có một vợ là ngạch nương, sinh ra đủ trai đủ gái, một nhà đầm ấm vui vẻ sống bên nhau.
Rồi ngày trời quang mây tạnh nào đó, một đạo thánh chỉ như thiên lôi giáng xuống, Điềm Nhi “bị” ban hôn cho Tứ a ca Dận Chân. Đối với đứa con gái nhà quan nho nhỏ mà nói, trở thành phúc tấn hoàng tử là trèo cao. Đối với Điềm Nhi mà nói, khoảng cách mười bốn tuổi là mối tình ông chú với loli, không những thế còn là ông chú “khắc thê”, trước đó đã khắc chết bốn bà phúc tấn và ứng cử viên phúc tấn rồi!!!
Ngạch nương khóc hết nước mắt, a mã nhìn trời thở dài, ca ca thương xót em gái, quần chúng chờ xem kịch vui… Điềm Nhi vẫn lên kiệu hoa…
Ngày thành thân của nàng không vẻ vang gì, phủ Tứ gia lưa thưa ba vị khách, mà ba kẻ này chỉ chờ mong nàng bước vào cửa rồi lăn ra chết là tốt nhất! Điềm Nhi vô tư ăn trái táo Cát Tường, cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, chồng nàng đẹp trai lắm cơ, quyền cao chức trọng, nhà giàu lắm tiền nhiều ruộng, ngoại trừ danh tiếng hơi tệ, tính tình hơi đạm và tuổi tác hơi lớn thì không còn gì chê trách. Làm người phải biết thỏa mãn!
“Gả cho gia, nàng rất cao hứng sao?… Nàng là phúc tấn thứ tư mà gia lấy.”
“Thiếp thân biết a!… Nhưng Điềm Nhi tin tưởng… Thiếp nhất định sẽ là người cuối cùng.”
Dận Chân cúi đầu nhìn tiểu tân nương cười đến là sung sướng, đôi mắt long lanh nồng nhiệt nhìn mình, một người vợ như nàng khó mà “tương kính như tân”… Thật ra trong mỗi con người dù tính tình lãnh đạm bao nhiêu thì vẫn cất giấu một mồi lửa ngày đêm sẵn sàng bén cháy. Vấn đề là có ai cấp cho nó chút nhiệt hay không?
Nàng là một cô bé con mà hắn thì trưởng thành quá sớm, tuổi trẻ của nàng sưởi ấm tâm hồn hắn sắp già. Hắn yêu nhan sắc của nàng, thân thể của nàng, tính tình của nàng, nhựa sống chực trào và đôi mắt ứa lệ thanh xuân. Để rồi có một ngày tình yêu bao gồm cả bất an, nàng còn quá trẻ mà hắn đã qua nửa đường đời, phần còn lại của hắn có nàng nhưng phần còn lại của nàng sẽ một ngày vắng hắn…
Ái Tân Giác La Dận Chân, sinh ở Thiên gia vừa khéo nhiều tham vọng, ăn chay ngộ Phật bao năm nên có phần thanh tâm quả dục, nhìn thì vô mưu nhưng bụng đầy toan tính, người cứ tưởng vô cầu mà muốn cả giang sơn… Ở phủ Tứ gia có bề đơn chiếc, nữ nhân ba người, trẻ con nhiều năm không có, phúc tấn thì bà này nối bà kia chụp lên đầu hắn cái mũ “khắc thê”. Khang Hi hận con trai mình nhiều hơn yêu thương, Đức phi lúc nào cũng dồn tình cảm về hoàng đệ, lớn lên trong vách tường lạnh, chưa có ai đem tới một lò than nóng để hắn hiểu mình vốn cô đơn.
Nàng là một tiểu nha đầu, thích nghịch ngợm và nhõng nhẽo như con gái chứ không phải vợ. Nàng là cô mèo nhỏ, thích vờn chiếc đuôi lông chọc lòng ngài ngứa ngáy, thích trèo lên chễnh chệ ngồi ở đùi, thích cọ cọ ấp yêu và nói những lời chảy ra mật ngọt. Cứ tưởng một người lạnh lùng nghiêm túc như Dận Chân thì không chịu đựng nổi, ai ngờ đâu “khẩu vị” của hắn chính là thế này!
Tô Bồi Thịnh rùng mình cúi thấp đầu, hắn lo lắng có một ngày chủ tử sẽ bị bội thực kẹo đường mà chết! Phúc tấn nương nương là thực sự ngây thơ hay đã luyện thành đẳng cấp “lấy nhu chế cương” tuyệt đỉnh?
Dận Chân nhìn xuống thê tử ở trong lòng, đáy mắt tản ra tia sáng dịu dàng mà chính mình không phát hiện, hắn thở dài, thả lỏng bản thân đem nàng trôi trên dòng sông gọi là “chân ái”. Ngôi vị chí tôn là đích đến của cuộc đời, Dận Chân đem tên nàng ghi vào những nhược điểm mình cần bảo vệ. Ba mươi tuổi đầu hắn mới có gia đình của riêng mình, có cảm giác bờ vai ngày một nặng, Hoằng Đán, Hoằng Thì, Hoằng Quân, Hoằng Lịch,… Hoằng Bình lại thêm ái nữ An An… đếm hết đàn con mới chợt thấy ngài cùng nàng là bao nhiêu ân ái, trên khuôn mặt bọn nhỏ có khí phách của hắn và nhu mì của nàng… đời này đám trẻ là nhân chứng, hoàng a mã làm sao yêu ai khác ngoài ngạch nương đây?
Heo mẹ nhà lão Tứ rất giỏi chuyện sinh, nuôi béo ăn no, còn phải nâng niu chiều chuộng… Dận Chân nghiêm nghị nhíu mày, uhm… phúc tấn… đàng hoàng một chút! Nàng cứ việc gia tăng năng suất, ta phụ trách thổi nến là tốt rồi! ==
Ở đời này nữ nhân quá nhiều, mỹ nhân không thiếu, nhưng Điềm Nhi của Dận Chân chỉ có một, hoàng hậu của Ung Chính chỉ có một, say đắm hết đời đành gửi gắm chỗ này. Nàng ngốc ngốc nhưng thông minh, khờ khờ mà quyết đoán. Hoàng đế của Điềm Nhi ở đây, vậy thì yên tâm làm tổ trên vòm ngực vững chắc hơn bầu trời. Nếu một ngày ngài không may ngã xuống, nàng vẫn phải mạnh mẽ để bảo vệ chồng, che chở đàn con, nếu sống thì cùng sống, nếu chết phải chung mồ!
Dận Chân sâu sắc nhìn ngắm cô gái nhỏ của ngài, mẹ của các con ngài, phía sau mỹ miều này còn bao nhiêu bí ẩn?
“Chỉ cần nàng không bao giờ thay đổi, Chân về sau nhất định không phụ nàng.”
Không phụ, chính là một đời – một kiếp – một người, cho dù là Ung thân vương ngày đó hay Ung Chính đế bây giờ, cho dù tóc xanh một thời hay mái đầu điểm bạc… Hắn không biết mấy lời ngọt ngào, cũng không biết điều gì lãng mạn, tất cả những gì hắn cho là bảo vệ và chở che, dung túng và chiều chuộng, nặng lòng với chung tình…
Tại sao viết tới chỗ này cảm giác cứ buồn buồn vậy??? Truyện này hài và vui vẻ lắm cơ!!! Tại sao lại viết thành cái giọng văn chết tiệt này???
Xoay quanh hai vợ chồng Dận Chân “kẹo đường” còn có nhiều nhân vật làm người xem bùi ngùi và ngẫm nghĩ.
Khang Hi ở tuổi già là con cáo lão thành, ông trải hết bể dâu để rồi đánh mất người phụ nữ của đời mình. Phía sau bóng lưng gầy của vị hoàng đế còn có yếu mềm mà ông không bao giờ biểu lộ, còn có ân hận và tiếc nuối mà đến chết không nguôi ngoai. Quyết định truyền ngôi cho Tứ a ca vào những năm tháng cuối đời, là vì Đồng hoàng hậu, vì lòng tin của ông hay đơn giản vì một rung động tuổi xế chiều? Khi thấy Điềm Nhi bế Nhạc Nhạc nhỏ bé, lại thấy nụ cười hiền từ gương mặt Dận Chân, lúc đó ông hiểu rằng người ta đi một vòng lớn để trở về điểm xuất phát ban đầu, khi mà tâm hồn trong lành và thanh sạch, khi nụ cười là vui còn nước mắt là buồn, khi tình yêu đơn giản chỉ cho và nhận.
Đức phi nương nương có nguyện vọng gì trước khi bà chết? Bà đã yêu con trai mình bằng phương thức nào và oán hận nó ra sao. Phản bội Đồng hoàng hậu liệu có phải điều bà ân hận nhất?
Niên Tiểu Điệp đến với thế giới này với niềm kiêu ngạo của người xuyên không, cô nàng cho rằng mình sẽ là nhân vật chính. Thật ra con người không quyết định thế giới mà chính thế giới làm thay đổi họ. Là một cá thể bé nhỏ, cho dù may mắn vượt thời không cũng chẳng liên quan đến cuộc sống và vận mệnh vốn có. Niên Tiểu Điệp là một biến tấu châm chích của hiện tượng xuyên không.
Để lại nhiều bồi hồi chính là Bát công chúa Bố Sở Da Khắc, nàng khiến người ta nhớ về Lưu Tịch – chị gái Hán Vũ Đế. Phận nữ nhi, lại sinh nhà hoàng thất, được cơm ngon áo đẹp và đền đài nguy nga, tưởng như hạnh phúc mà cũng khổ đau. Bát công chúa không xuất hiện nhiều trong câu chuyện này nhưng chính lòng vị tha, số mệnh lênh đênh và tình yêu oan trái khiến trời xanh nhỏ lệ. Nàng vì hoàng a mã, vì giang sơn Đại Thanh mà hòa thân đến vòng vây quân địch. Gả cho Cát Nhĩ Đan là nàng cam chịu, yêu kẻ thù quốc gia cũng là nàng nguyện lòng. Ngay từ đầu vốn hiểu tương lai là ly biệt, Cát Nhĩ Đan binh bại bị giết, công chúa theo quân trở về cố hương, giữa tiếng ăn mừng thắng trận vì chồng nàng đã chết và giọt máu của chàng thì vẫn trong đây… Nhạc Nhạc sẽ được Điềm Nhi yêu thương và Dận Chân che chở, nó sẽ mãi mãi là cách cách cao quý, nó sẽ lớn lên hạnh phúc và bình an, sống thay phần đời dở dang từ cha mẹ!
Câu chuyện là một bức tranh cuộc sống có mảng tối mảng sáng, có sắc màu rực rỡ và vết ố nâu vàng, người khóc kẻ cười là quy luật tất yếu, khép lại một kịch bản lớn chỉ còn sót cây cầu Đoạn Kiều. Thiếp che ô đỏ thắm chờ ngài đến gặp, năm tháng thêm sắc mặn nồng trên làn môi, phủ tầng hạnh phúc trên khóe mắt.
Bóng ngài xa xa nơi đó tiến gần, là phu quân của thiếp, Dận Chân của Điềm Nhi, Ung Chính của hoàng hậu. Giữa chúng ta là năm dài tháng rộng, ngọn nến rèm hồng và bức họa giang sơn…
Trọng Sinh Vợ Thương Nhân
- Chapter 32 1 tháng trước
- Chapter 31 1 tháng trước
- Chapter 30 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Trọng Sinh , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: điền văn, ấm áp, ngôn tình, HE
Editor: Kim Kim
Beta: Tiếu Tiếu
Một nữ nhân hiện đại xuyên không gả cho người bán hàng rong.
(Trịnh trọng nhắc nhở: chuyện xưa hư cấu, chuyện như đùa, vô cùng trùng hợp, đừng bắt chước)
Truyện này văn án chỉ có 1 câu nên ta thêm nhận xét của bạn thvan bên TTV.
Trùng sinh đến trên mình cô gái 18 tuổi của tiểu gia đình gồm cha mẹ và em trai 6 tuổi, vì không ưng mối hôn nhân của cha mẹ định ra – ải, cha mẹ cô này đâu có ép uổng gì đâu, chỉ là cô lỡ thầm mềm một tú tài từ năm 12 tuổi nên mới ở tới bây giờ và vì lý do này mà hồn lìa khỏi xác cũng vô cùng ‘nhẹ tênh’ =))
Nữ chính – Chu Vũ Hàm – kiếp trước mới tốt nghiệp khoa ngoại ngữ, đang kiếm việc làm, một tối nọ chat với bạn học cũ tận khuya ngủ quên rồi thì trọng sinh đến gia đình nông thôn nghèo thời cổ đại
Nhân sinh mới, nữ 9 rất biết điều, liền đồng ý mối lương duyên với nam 9 (tức Tưởng Văn: cha mẹ đều qua đời, vì thủ tang 6 năm mà chưa cưới vợ, có một đứa em trai, kiếm sống bằng nghề bán hàng rong).
Truyện tuy nói là làm ruộng văn nhưng thực tế không đi sâu vào chuyện trồng trọt, mà là hai nhân vật chính đi theo nghề kinh thương: bán thực đơn món ăn, làm thú nhồi bông, mở quán ăn…
Và tình yêu của hai nvc cũng là bình đạm. Cưới nhau qua mai mối. Tính cách thủy chung của hai người nên cũng chả có chuyện lèng èng gì trong này. Gia đình hai bên dân số đều mỏng và thành thật nên cũng chả có gì va chạm.
Lương Điền Thiên Khoảnh
- Chapter 65 1 tháng trước
- Chapter 64 1 tháng trước
- Chapter 63 1 tháng trước
Xuyên Không , Dị Năng , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Nữ chủ lạnh nhạt , thông minh , xuyên không đến Đại Đường thịnh thế , trên người có tùy thân không gian , trồng hoa , nuôi dưỡng cá tôm , làm giàu ...
Ác Nữ Kim Tiểu Mãn
- Chapter 15 1 tháng trước
- Chapter 14 1 tháng trước
- Chapter 13 1 tháng trước
Cổ Đại , Nữ Cường , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Yêu đương vụng trộm một lần cô nhịn, yêu đương vụng trộm hai lần cô tiếp tục nhịn, yêu đương vụng trộm ba lần cô còn muốn tiếp tục nhịn nữa? Nằm mơ!
Vì thế, Trương Thiết Trụ bán thân bất toại, Đặng Thủy Tiên bị tẩm trư lung. Mà Kim Tiểu Mãn, lại trọng sinh ...
Nữ chính bưu hãn, không mè nheo, đích danh ác nữ, xin thận trọng trước khi nhập hố.
Nhân vật chính: Kim Tiểu Mãn ┃ Phối hợp diễn: Trình Tu, Trương Thiết Trụ, Đặng Thủy Tiên┃ cái khác: Bưu hãn nữ chủ, văn nhược tiểu thần y.
Tiểu Nương Tử Nhà Thợ Săn
- Chapter 89 1 tháng trước
- Chapter 88 1 tháng trước
- Chapter 87 1 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Ấm áp ngọt ngào, sủng kiều thê, điền văn………
Trên núi, Mai Tử thanh thuần thiện lương vì lời đồn đại mà phải tự tử, trên đường lại được Tiêu Kinh Sơn cứu, cuối cùng gả làm vợ cho hắn.
Tiêu Kinh Sơn, cao lớn cường tráng, trầm mặc ít lời, trên ngực có một vết sẹo lớn, nghe nói trước kia hắn làm cướp đường?
Một Nhà Dưới Chân Núi
- Chapter 74 1 tháng trước
- Chapter 73 1 tháng trước
- Chapter 72 1 tháng trước
Xuyên Không , Cổ Đại , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Nội dung chính: xuyên qua thời không, chủng điền văn, Bố Y cuộc sống
Nhân vật chính: Bán Hạ / Vô Mạt┃ vai phụ: những người khác
Khi những tiểu tử trong thôn một lòng đều muốn cưới Bán Hạ làm nương tử, Bán Hạ lại tự mình chọn dã nam nhân luôn bị người lạnh nhạt kia. Dã nam nhân, là đứa con hoang sống trong hang sói uống sữa sói mà lớn lên.
Sau khi thành thân thì phát hiện, dã nam nhân mặc dù hoang dã nhưng lại biết cách đi săn, hái thuốc, có thể dựng nhà, có thể nuôi gà, sở trưởng đánh nhau và thiêu nướng. . . . . . Nhưng là, tại sao thời điểm X hắn lại là người chậm hiểu?!
PS: đây là một điềm văn, không ngược, tổng kết mà nói chính là cuộc sống của nam chủ nữ chủ ngọt ngào hạnh phúc một nhà n miệng cộng thêm mang theo tộc nhân chạy về phía tiền đồ thênh thang. . . . . .
Nội dung chính: xuyên qua thời không, chủng điền văn, Bố Y cuộc sống
Nhân vật chính: Bán Hạ / Vô Mạt┃ vai phụ: những người khác
Đánh giá của biên tập:
Truyện này kể về chuyện xưa xảy ra ở một thôn nhỏ dưới cổ sơn, nữ chủ Bán Hạ gả cho Vô Mạt Lang Tộc uống sữa sói lớn lên, hai người cùng nhau nắm tay xây dựng sự nghiệp, dìu dắt tộc nhân cùng nhau đi về phía tiền đồ thênh thang, đồng thời sinh hạ Tiểu Bao Tử cũng dưỡng dục Tiểu Bao Tử. Có lời đồn đại trong thần miếu của tộc có dấu thần kiếm, khiến người ngoài mơ ước, bầy soi trên núi và thôn dân dưới chân núi đồng tâm hiệp lực, cùng nhau chống lại người ngoài, cuối cùng bảo vệ thần miếu đã thủ hộ ngàn năm. Văn chương tinh tế ấm áp, giọng văn nhẹ nhàng, cuộc sống bình thản, lại có thể rung động lòng người, tình tiết phức tạp, lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục.
Từ Một Tin ‘Tìm Bạn Trăm Năm’ Trở Thành ‘Vợ’ Người
- Chapter 94 1 tháng trước
- Chapter 93 1 tháng trước
- Chapter 92 1 tháng trước
Đam Mỹ , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Mộc Tử Duy là một người con trai 22 tuổi, vừa tốt nghiệp trường dạy nấu ăn Tân Đông Phương được 1 năm, hiện chưa có việc làm, muốn tìm người yêu nên đã vào tieba.baidu để đăng bài ‘tìm bạn trăm năm’. Nào ngờ, cậu post nhầm chỗ, bị một đám hủ nữ, hủ nam, gay trêu đùa. Cậu là một thẳng nam, nào có hiểu họ nói gì, hơn nữa lại thuộc dạng ngốc nên càng ngu ngơ, ngờ ngệch. Có một hủ nữ thấy cậu post bài này thì lập tức níu cậu để dành cho anh trai, mà anh trai cô cũng thuộc dạng thẳng nam, hãy xem hai người đến với nhau như thế nào nhé, …. ( (ミ´ω`ミ))
Đệ Nhất Tướng Công Ngây Thơ (Đệ Nhất Manh Phu)
- Chapter 80 1 tháng trước
- Chapter 79 1 tháng trước
- Chapter 78 1 tháng trước
Ngôn Tình , Hài Hước , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Phu quân ngây thơ đệ nhất thiên hạ mang âm hưởng của điền văn, là một thiên tình ngọt ngào với áng mây hồng, cơn gió xuân và chồi non vừa nhú. Đọc – cười. Đọc – rung động. Đọc – mãn nguyện. Tôi thật nhớ Trường Sinh trong “Chàng ngốc ở thôn nọ”, cũng rất nhớ Tiên Tâm trong “Man cô nhi”. Cả câu chuyện là con đường phũ lá phong, quanh co uốn khúc giữa những ngọn đồi đỏ rực, vừa diễm lệ lại vừa mộc mạc, vừa rực rỡ lại vừa bình yên. Bỏ qua tác phẩm như thế này, các bạn sẽ hối tiếc đấy ^^
Yến Hồng sinh ra trong một gia đình thư hương giàu có. Sau khi mẹ mất thì di nương lên làm vợ cả, cha ruột thờ ơ, chị em ức hiếp. Nàng cũng mặc kệ, chỉ cố sống yên ả không tranh không giành. Quốc công phủ đến cầu thân, bởi vì người muốn cưới nữ nhi Yến gia là vị tam công tử xưa nay không mấy ai biết đến, nghe đồn lại là tên ngốc nên Yến Hồng rất nhanh bị đem đi làm vật thế mạng thay Yến Vân.
Tốt thôi, nàng chả tha thiết gì mái nhà này, đi làm dâu phủ Quốc Công, cho dù là lấy một thằng ngốc cũng có thể an tâm không đói không rét, an an ổn ổn mà sống hết đời. Yến Hồng chưa bao giờ mơ ước xa vời.
Đông Phương gia không có nhiều người. Cả cơ ngôi đồ sộ, lầu vàng gác ngọc, ba nghìn tư binh, mấy trăm người ở cũng chỉ phục vụ hai vợ chồng Quốc Công và ba vị công tử. Thế tử Đông Phương Ngọc là trưởng nam vai rộng chí cao, thần tượng sừng sững của tất cả đàn bà con gái, quanh năm đóng ở biên cương gìn giữ mỗi tất đất của hoàng triều. Nhị thiếu Đông Phương Tề là cánh tay phải của thái tử, thông minh sắc sảo, miệng lưỡi hơn người, khôn ngoan lanh lẹ, chẳng nghi ngờ gì chính là cái trụ rất to của triều đại tiếp theo. Hai con người lỗi lạc là vậy, nhưng họ đều không phải nam chính của câu chuyện. Tam công tử Đông Phương Manh là “sản phẩm bị lỗi” mà lão phu nhân đau đứt ruột gan, lão gia tiếc thương bao bọc, huynh trưởng lo lắng âu sầu, nhị ca áy náy thương yêu.
Đông Phương Manh – đứa trẻ ra đời sau một lần lão phu nhân đỗ bệnh. Anh trai song sinh dường như đã đoạt đi tất cả của hắn – sức sống, trí tuệ, bản năng. Hắn là cái vỏ không hồn, tồn tại vô định như viên đá cuội, đóng tất cả cánh cửa của thế giới lại, giam mình không khoảng không im lặng và sáo rỗng… Đông Phương Manh chính là phu quân của nàng!
Trời đất bao la, không dễ gì gặp nhau, càng không dễ gì nên duyên vợ chồng. Nếu số mệnh đã đem nàng để lại bên hắn, Yến Hồng tình nguyện an phận thủ thường, làm tròn phận dâu, chăm chồng nuôi con, dù chồng nàng là pho tượng người nàng cũng vui vẻ chấp nhập. Cái này gọi là “đạo đức nghề nghiệp”.
Ấy vậy mà số Yến Hồng tốt lắm. Mẹ chồng hòa ái dễ gần, thương con như mạng, cũng thương dâu như con. Cha chồng nói ít làm nhiều, con người rộng lượng thông thái, cả đời lặn lội quan trường sớm đã thấu hiểu thị phi. Quốc Công gia biết con trai út kém cõi hơn người, lấy vợ sẽ làm lỡ đời con gái nhà người ta, ông còn tính sẽ nuôi hắn tới chết, chết rồi thì hai người anh lại thay phiên. Nhưng mà chuyện đời khó đoán, một quẻ bói thần kỳ đã đem Yến Hồng đến cho Đông Phương gia, nếu nàng đã bước vào cái nhà này, hy sinh cuộc đời cho con trai họ thì họ cũng sẽ xem nàng như thân nhân, bảo hộ dâu con cả đời no ấm. Trên hết vẫn là thế tử và nhị thiếu gia. Đông Phương Ngọc tài cao lỗi lạc, từ sớm đã nhận định mình phải mạnh mẽ để trụ vững gia tộc, càng mạnh mẽ để bảo vệ cho cậu em út, huyết nhục tình thâm, đứa em này vừa là bệnh trong tim, vừa là mềm yếu trong lòng. Nhị thiếu Đông Phương Tề đã trưởng thành với nỗi ám ảnh và cảm giác tội lỗi. Ngày bé, mỗi khi đến sinh nhật hắn luôn nhận được rất nhiều quà. Bản thân là một thần đồng nổi danh kinh kỳ, tiếng tăm vang xa, là nhị thiếu tài hoa của Quốc Công phủ. Đông Phương Tề đã từng rất tự mãn và kiêu ngạo. Cho tới một ngày hắn nhìn thấy khuôn mặt y hệt mình ngẩn ngơ cô độc đứng bên khe cửa, Đông Phương Tề chợt nhớ: mình là một người anh, mình có một đứa em sinh ra thiệt thòi. Từ ấy hắn luôn có cảm giác bản thân đã tranh giành hết trí tuệ và sức sống của Đông Phương Manh, cảm giác tội lỗi đó bám theo suốt con đường trưởng thành, hắn yêu tiếc Đông Phương Manh, nhường nhịn đủ điều, che chở em trai khỏi mọi ánh mắt người đời, lặng lội tìm hết danh y tới thần y bất kể núi non cách trở… Thế rồi tam công tử Quốc Công phủ trở thành một sự tồn tại bí mật, một người phàm sống giữa phàm thế mà không nhiễm chút bụi trần.
Đông Phương Manh chính là con người bất hạnh mà hạnh phúc nhất. Hắn không bằng ai, không thể sống như mọi người nhưng ít nhất hắn có một gia đình toàn vẹn mẫu mực, có tình thân nhân đủ để bình an hết đời. Cả câu chuyện là những dòng viết vừa giản đơn mà vừa bao la tình người, trên thế giới này, mọi tình yêu đều có nguyên do, duy tình cha mẹ anh em là luôn đơn thuần cho đi không đòi đáp lại…
Và mặt hồ yên ả đó bắt đầu nổi sóng khi một người con gái tên Yến Hồng xuất hiện giữa thế giới trắng xóa của Đông Phương Manh. Đôi mắt xinh đẹp rựa rỡ đó đột nhiên hiện lên giữa những phong nền vô sắc. Nàng tìm mọi cách để nhìn vào mắt hắn, cho dù hắn tránh né theo bản năng thì nàng vẫn kiên trì đuổi theo, đuổi theo, cho tới một ngày hắn phải đầu hàng. Có lẽ Đông Phương Manh thất bại trước sự nhẫn nại của cô gái đó, nàng muốn nhìn, vậy thì nhìn đi. Mọi giao tiếp đều không kì diệu bằng đôi mắt, một khi hắn chấp nhận nhìn vào mắt nàng, cũng là mở một ô cửa sổ để trông ra thế giới. Yến Hồng tươi trẻ và lạc quan, nàng đối với hắn như người mẹ yêu đứa con khờ dại ngây thơ. Mỗi ngày một chút, một chút, Yến Hồng ép buộc hắn phải đối mặt với thế giới, làm sống lại những bản năng nguyên thủy của con người. Tâm hồn hắn thanh sạch hơn suối trời, trái tim hắn êm dịu và chân thành hơn tất cả. Hắn dần cảm thấy độ ấm áp trên bàn tay mềm mại đó, dần thân quen với nụ cười tựa vầng thái dương, dần biết phản ứng với lời nàng nói, run rẫy cầm chiếc thìa tự ăn cơm như nàng yêu cầu, cũng chỉ vì nàng mà thốt lên tiếng nói đầu tiên… Cả câu chuyện là ly nước hoa quả vừa ngọt vừa thơm mát, sóng sánh màu mật ong mà lưu lại hương vị đê mê trên đầu lưỡi.
Nam chính của chúng ta đáng yêu ơi là đáng yêu, giống như Peter Pan – một cậu bé không bao giờ lớn. Cho dù anh dần dần hiểu chuyện đời, cho dù đã là cha của các con, cho dù đã biết gánh vác trách nhiệm của người đàn ông thì Đông Phương Manh vẫn là đứa trẻ ngây ngô của thuở ban đầu, tình yêu của hắn là ỷ lại vào nàng, bị chi phối tất tần tật bởi Yến Hồng, thế giới quan của hắn là do nàng tạo ra, nó cũng chỉ xoay quanh nàng, tồn tại vì nàng…
“Bằng hữu, là cái gì?”
“Bằng hữu không phải cái gì, là người. Có điều đối với Manh Manh mà nói, cũng có thể là mấy thứ vịt con, hoa hoa cỏ cỏ gì đó. Manh Manh thấy chúng, sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy vui vẻ. Đó là bằng hữu.”
“Hồng Hồng, ấm, vui vẻ.”
“Cho nên, Hồng Hồng cũng tính là bằng hữu của Manh Manh?”
“Manh Manh không phải bằng hữu, Hồng Hồng không phải…”
“Vậy Hồng Hồng là gì?”
“Hồng Hồng là… là… Manh Manh không biết nói.”
Thế ra, nàng chỉ là một sự tồn tại khó hiểu thôi? Trong thế giới ngôn ngữ đơn điệu của hắn, nàng là cái gì, hắn không diễn tả được… Mãi cho tới khi nhìn thấy những làn gió đùa trên ao sen, Phương Đông Manh mới mừng rỡ đem khái niệm phức tạp ấy nói với nàng:
“Manh Manh, là cá nhỏ, Hồng Hồng, là nước.”
Hắn là cá, nàng là nước, cá không thể rời khỏi nước, hắn không thể sống thiếu nàng.
Có lẽ Đông Phương Manh không phải một nam chính làm người ta hâm mộ mãnh liệt, càng không phải một soái ca ngôn tình siêu phàm hiển hách, nhưng cho tới giờ phút này, Hoa Ban thích anh nhất, thích cái cách sống đơn giản và thành thực, thích cách yêu mãnh liệt mà ôn hòa, thích cả tính nết đến nhân cách. Ai mà không yêu được khi anh phát biểu những câu ngây ngô đâm thẳng vào lòng người, những logical ngộ nghĩnh trong suy nghĩ của anh sẽ làm bạn bật cười bằng cả tấm lòng. Và rồi bạn sẽ rung động thật nhiều khi chàng ngốc ấy biết yêu, hắn có thể một mình quyết trèo lên vách tường cao ngất của hoàng thành, bởi vì bị lạc khỏi Hồng Hồng, hắn phải đứng thật cao để nàng tìm thấy.
Thật ra Đông Phương Manh là một người vô cùng quan trọng trên thế giới này. Ai nói hắn vô dụng ngu ngốc, chỉ một khắc không tìm thấy hắn, những đứa trẻ Đông Phương gia sẽ hoảng sợ, cấm vệ quân sẽ bị điều động truy tìm, ám vệ của Thái tử cũng phải lao vào cuộc. Bởi vì trên đời này chỉ có độc nhất một Đông Phương Manh, người em trai quý báu của các anh, người con thiệt thòi của cha mẹ, người chồng không thể thiếu của Yến Hồng, người cha để bọn trẻ yêu thương và bảo vệ.
Tháng tháng năm năm cứ vậy qua đi, trong đôi mắt rực rỡ của ai đó, màu lá phong đỏ ối dưới ánh nắng chiều, có một nữ nhân ngồi giữa cơn mưa lá, một bầy trẻ ngủ say chung quanh nàng. Họ bước vào bức tranh của hắn, đơn giản là để sự “tồn tại” hóa thành sự “sống”.
Một câu chuyện thật mộng mơ, thật ấm áp tình người mà cũng hài hước không đỡ nổi. Cảm ơn bạn editor 100 lần vì văn phong chuẩn mực này, vì câu chuyện đáng giá này, cũng vì một thứ cảm xúc không dễ phai nhạt theo ngày tháng.
Viễn Cổ Y Điện
- Chapter 64 1 tháng trước
- Chapter 63 1 tháng trước
- Chapter 62 1 tháng trước
Xuyên Không , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Xuyên không tiền sử, sủng, điền viên….
Nhân vật chính: Mộc Thanh, Ly Mang ……
Mộc Thanh bị sét đánh đến tiền sử vạn năm trước. Bắt đầu thời gian chung sống với người tiền sử. Bọn họ kiên trì vì họ đơn thuần, bọn họ nguyên thủy nhưng tràn đầy tình cảm. Bọn họ hết sức cơ trí, đang chờ đợi khai phá.
Thể loại
- Truyen tranh