Truyện thể loại Đoản Văn
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Nhờ mi mềm giáng thần tội nhẹ
Quân vương thoảng một tiếng cười chê
Bước Chương Đài dài những sớm mai
Mỹ nhân mặt mộc người si mê
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
*
Câu chuyện về một cô gái, ở khía cạnh nào đó là kẻ thứ ba – một kẻ thứ ba đến sớm. Cô yêu sâu đậm, cô mù quáng như bao kẻ thứ ba khác, nhưng, có lẽ, không đáng ghét như người ta nghĩ và đáng thương hơn người ta tưởng…
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Vô sinh cùng không tướng, vô ngã theo không tính.
Ngọn núi phía Đông của trấn chúng ta có một tòa miếu nhỏ, mang tên Bảo Quốc tự, xây dựng từ triều trước, hương khói rất vượng, bởi vì trụ trì bên trong là hòa thượng tới từ kinh thành.
Hòa thượng tên Tuệ Trấm, mọi người trong trấn gọi hắn là Tiểu Lạt Ma.
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Giữa đen trắng giao hòa, trong mắt nàng đã từng có ta?
Đam Mỹ , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Ái Vũ, Mạn
Đây là một đoản thiên văn ấm áp~
Tặng Sa Vũ. Cảm ơn nàng đã lắng nghe những lời lảm nhảm của ta bấy lâu. Hi vọng nàng vẫn sẽ tiếp tục nghe trong những ngày trước mắt và trong tương lai xa xôi mờ mịt kia
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Thiếp muốn một tòa đài cao trong mây, với tay có thể bắt được sao.
Xây.
Thiếp muốn một đóa tuyết liên ngàn năm, ăn vào để dưỡng nhan.
Tìm.
Thiếp thích màu đỏ, không muốn người khác làm dơ bẩn.
Cấm.
Thiếp ghét hoàng hậu lải nhải.
Phế.
Thiếp sợ hãi đại tướng quân.
Giết.
Haha, tạ chủ long ân. Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Ta cười, đẹp đến mê người, sau lại đứng dậy thi lễ, ai ngờ trượt chân, ngã vào ôm ấp của chàng.
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Tình yêu, là một vũ điệu lẻ loi. Mất phương hướng giữa những ngã rẽ, chung quy, chúng ta chỉ là con bướm không vượt được đại dương.
Tình yêu, là một số kiếp khó trốn. Chẳng biết từ lúc nào lại mê muội không thể thoát khỏi, chung quy, chúng ta chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau.
Nếu có một ngày, tình yêu của em chỉ còn rực sáng trong chớp mắt, xin hãy mỉm cười nói, vĩnh biệt.
Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải.
—— Phỉ Ngã Tư Tồn
Đam Mỹ , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Một lần đi biết bao lâu
Trà xưa, hương cũ như ngâu vọng chờ*
Đem vừng, đỗ xanh, gừng, lá trà, gạo rang bỏ vào cối sứ, dùng chày gỗ nghiền mịn, phao thêm nước là được lôi trà[1]. Ngày nhàn nhã ngồi chọn nguyên liệu phối trà, chậm rãi nhấp ngụm trà nóng cho thấm chín khúc ruột, nhẩn nhẩn nha nha cảm giác thanh thản sảng khoái.
Vậy mà có người không biết tốt xấu, tay vỗ bàn chê trà hương, miệng nhất mực kêu: “Nam nhi phải uống rượu, cả ngày cầm chén trà ra thể thống gì nữa!”
Tập Mộ Xuân không buồn không giận, khẽ cười: “Rượu năng tiêu sầu, trà nhưng vô ưu.”
Chu Vũ tất nhiên không hiểu. Hình mạo thiếu niên nhưng tính khí hào khách. Nhà hắn mở tiêu cục, cùng Tập gia giao hảo đã lâu. Công tử hai nhà tuy cùng tuổi nhưng tính nết thì hoàn toàn trái ngược. Tập Mộ Xuân hảo tĩnh. Chu Vũ hảo động, ngay từ nhỏ đã muốn đặt chân vào chốn giang hồ, rạng danh tên tuổi.
“Áp tải chẳng phải đi khắp tứ phương?” Tập Mộ Xuân hỏi.
Huyền Huyễn , Đam Mỹ , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Thể loại: Đam mỹ đồng nghiệp, hiện đại huyền huyễn
Tình trạng: 5 chương chính văn, ko làm phiên ngoại
CP: Thiên Chân x Tiểu Ca (aka Ngô Tà x Trương Khởi Linh); Hà Bật Học x Ân Kiên|
Khách mời: Triệu Văn Hòa, Dương Vân, Cố Nghênh Thu, Thích Hạ Hoan
Qua đường: các nhân vật trong Oa, tối nay ở đâu có quỷ; Đạo mộ bút ký; Quỷ đế; Tịch Chiếu Ánh Tuyết Tàn.
Edit: An Nguyệt Nhã
“Tiểu Ca, tỉnh tỉnh.”
Đẩy thân mình lạnh lẻo của Trương Khởi Linh, Ngô Tà phản xạ có điểm tâm hoảng. Tuy nói ở chung đã đủ lâu ngày, nhưng cậu vẫn không quá thích ứng với thân thể không có tim đập không có hô hấp nhưng lại lạnh như băng này. Là nói, Trương Khởi Linh như vậy hoàn toàn làm cho cậu phán đoán không được rốt cuộc là ngủ vẫn là chết……
“Ân……?” Mơ mơ hồ hồ lên tiếng, Trương Khởi Linh nhắm mắt lại tựa vào ghế nằm không nghĩ động. Tuy đạo hạnh cao thâm, nhưng hắn vẫn là Hạn Bạt (quái vật gây hạn hán) a, ai gặp qua có cương thi ở giữa ban ngày ban mặt sống nhảy nhót?
Trước là bởi vì đối phương còn ‘sống’ mà thở phào một cái, Ngô Tà một bên mặc áo khoác một bên hỏi:”Giữa trưa ăn cái gì? Tôi đi mua.”
“Cậu……” Trương Khởi Linh cường giữ vững tinh thần đến ứng cái tự.
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Phụ nữ có thể không có thùng dụng cụ, không có bồn cầu tự hoại, thậm chí không có bàn trang điểm, nhưng nhất định phải cho cô ấy một tủ quần áo, để cô ấy cất giữ ký ức, cất giữ thanh xuân.
Ngôn Tình , Mạt Thế , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Quạ đen kêu, quạ đen kêu, kêu đến khi thê lương đứt ruột. Nhân gian quỷ mị sinh đào hoa, dưới bóng đào hoa máu vẫn còn xanh biếc.
Đam Mỹ , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Thể loại: Đoản văn
Công x Thụ: Đỗ Việt Bân x Cảnh Hân
Edit: Tiểu Ma Bạc Hà
Vì vào ngày 1 tháng 6, bọn họ gặp nhau.
Đô Thị , Đam Mỹ , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Thể loại: 1×1, Ôn nhu mỹ công x bình phàm thụ, đời thường, đô thị tình duyên, He.
Số chương: khoảng trên dưới 5 chương và 2 phiên ngoại
Một ngày ngọt ngào.
Đây là ngoại truyện của hố “Tình một đêm”.
Sơ lược: kể về một ngày không mấy thú vị của cặp đôi Trì Viễn và Vô Hỷ.
Phối hợp (phá rối): Tú An- Mỹ Ái
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Ta là Ly Thương. Ly trong ly khai, Thương, là một mùi hương.
Ta đi theo nữ tử tên Thương Mộ, nàng là nữ tử trong mộng của ta, nàng thường thoa son phấn làm say lòng người, trên mình luôn mang hương khí dịu nhẹ.
Nàng nói, nó gọi là Thương, mặc dù thanh u, lại rất mơ hồ, như tình yêu, lúc gần lúc xa khiến người khó mà nắm bắt.
Thương Mộ có một mái tóc dài, nhưng lại không búi lên, tùy ý theo gió tung bay, giống như tơ liễu phất phơ, giăng mạng chung quanh khiến không ai có thể lại gần. Dây dưa mê muội ngơ ngẩn, cùng sắc xanh váy dài của nàng dần dần quấn quít một chỗ, từng mùa từng mùa trôi qua.
Cắt không đứt, gỡ càng rối
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Editor: Stranger
Beta: Candy
Tôi là một đứa trẻ mồ côi, có lẽ là hậu quả của việc trọng nam khinh nữ, cũng có thể là đứa con của mối quan hệ nam nữ mà không ai phụ trách.
Là Triết Dã đã đưa tôi về nhà.
Năm ấy chú thực thi chính sách từ nông thôn trở về thành phố, thấy tôi ngồi cạnh đống rác ở nhà ga, một bé gái xinh xắn, lặng lẽ, có rất nhiều người vây quanh. Chú tiến lên, nở nụ cười xán lạn với cô bé kia.
Chú cho tôi một căn nhà, còn cho tôi một cái tên rất đẹp, Đào Yêu. Về sau chú nói, nụ cười lúc trước của tôi có thể nói là đào non mơn mởn, hoa nở tốt tươi.[1]
Cuộc sống của Triết Dã vô cùng đáng thương, cha mẹ chú đều là học giả về nước nhưng vẫn không tránh được đợt tai vạ văn hóa, căm phẫn mà qua đời cùng nhau. Triết Dã tất nhiên cũng không may mắn thoát được, bị đẩy đến nông thôn, lìa xa bạn gái đã yêu nhau nhiều năm. Từ đó về sau chú sống cô độc, cho đến khi ba lăm tuổi trở về thành phố thì nhặt được tôi.
Tôi gọi Triết Dã là chú.
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
[Truyện được chuyển thể theo tác phẩm truyện tranh Pháp Sư Trừ Tà của tác giả Yun Ji Un.]
*
Nàng là một mỹ nhân. Đôi môi anh đào nhỏ xinh, làn da trắng không tỳ vết, đôi mắt đen láy cùng nụ cười xinh đẹp. Các cụ già trong làng thường bảo, trong suốt cuộc đời mình, họ chưa từng thấy ai đẹp như nàng.
Rồi nàng biết yêu, nàng cưới. Người chồng không giàu có, không tài năng, yêu nàng bằng cả trái tim. Sự nghèo khó không xua được niềm hạnh phúc lớn lao, áo quần cũ nát vẫn không làm mất đi vẻ đẹp của nàng. Mỗi đêm nằm trong vòng tay của chồng, nàng nở nụ cười mãn nguyện.
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Mười sáu tuổi, tôi vào trường trung học nổi tiếng với thành tích đứng đầu khóa. Lúc đó, tôi là một cô bé cao cao gầy gầy, ăn mặc luộm thuộm. Đa số quần áo của tôi đều là đồ bộ đội, bởi vì bác tôi là bộ đội, cho nên tôi có rất nhiều quân trang rộng thùng thình, vốn không có cái gì gọi là chiết eo. Tôi giống như một cậu bé, suốt ngày lăn lộn đánh nhau với bọn con trai, may mắn là thành tích học tập vẫn vượt trội dẫn đầu. Sau khi trở thành thủ khoa, tôi còn đắc ý một thời gian dài.
Ngày đầu tiên học sinh nhập học, tôi ôm chồng sách mới nhận đi đến phòng học, chẳng may đụng phải một người ở góc hành lang.
Ngôn Tình , Cổ Đại , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Tây Thiên thỉnh kinh, một truyền thuyết đã có từ lâu. Bốn người hình thù kỳ quái, mà ta, nguyện ý tin tưởng vào một dã sử hoang đường – bọn họ đều trải qua một đoạn khắc cốt minh tâm. Tây Thiên lộ, vong tình lộ.(1)
Thực muốn hỏi người đã tu thành phật kia , nam nhân không vui không sầu không khóc không thương, lúc trước ngươi lấy được chân kinh, phải chăng chỉ nói được một câu?
___ Nếu trời có tình, trời đã già.(2)
Cho nên, ngươi lựa chọn không già đi. Nàng lựa chọn, quên.
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Tôi họ Ngải, tên Thuần Tinh. Nhưng thật ra tôi thích được đặt là Thuần Kim[1]hơn, ai lại không thích vàng? Nói thẳng thắn đến mức đó, tất nhiên tôi cũng có vài phần khí phách, cả ngạo khí nữa. Tuổi, đang trong độ tuổi lao động, hoa chưa có chủ. Mọi người đừng thắc mắc, chính tôi cũng cảm thấy kỳ quái, vì sao đã “có tuổi” rồi mà chưa từng yêu đương?
Ôi, thực ra tôi không hề phong kiến, làm gì có chuyện đêm tân hôn đầy đủ dâng hiến? Bản tiểu thư chỉ cần nhìn xem mình có nguyện ý hay không, trùng hợp là hai mươi lăm năm qua chưa có kẻ nào khiến tôi vừa lòng đến mức vì anh ta mà cởi áo tháo thắt lưng cả. Nói không chừng một ngày nào đó chán ghét cái lớp mỏng kia quá rồi, tùy tiện tìm một người hợp mắt, nhốt nó vào lịch sử lãnh cung cũng không chừng.
Ngôn Tình , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
8 tháng trước
Biên tập: Candy
Sau khi đi ra khỏi tòa nhà thực nghiệm, cô mới phát hiện ngoài trời bắt đầu đổ mưa.
Mưa cũng không lớn, nhưng tí tách lộp độp, kiểu gì cũng sẽ đẫm người.
Một chàng trai từ xa đi đến, cầm một chiếc ô cán dài rất lớn màu nâu, dừng lại bên cạnh cô.
Ánh mắt tùy ý lướt qua cô.
Cô cũng nhìn thẳng vào nam sinh, bên tai vang lên tiếng mưa rơi rả rích lanh lảnh, không khí ẩm ướt, ngỡ như đã trải qua mấy kiếp.
“Cần ô không?”
Đột nhiên, nam sinh nhướng lông mày, thản nhiên hỏi.
Cô sửng sốt, ngây người vài giây rồi mới gật đầu, hai má ửng hồng cúi đầu, “Cám ơn.”
Thể loại
- Truyen tranh
