Truyện thể loại Cổ Đại
Xuyên Qua Thành Mỹ Xà
- Chapter 66 6 tháng trước
- Chapter 65 6 tháng trước
- Chapter 64 6 tháng trước
Huyền Huyễn , Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể Loại: ngôn tình, cổ đại, xuyên không, huyền huyễn
Lam Tuyết trong một chuyến du lịch đến Sa Pa bị ngã rồi xuyên qua luôn.
Xuyên qua đã đủ xui rồi nhưng xui nhất vẫn còn ở phía sau.
Người ta xuyên qua thành công chúa, vương phi, hoàng hậu....
Còn nàng?
Xui đến mức làm người cũng không được mà biến thành một con xà yêu TT_TT
Bây giờ tự hào nhất chính là nàng là một.... mỹ xà. Xem như an ủi đi.
Cư nhiên gặp phải cái tên yêu nghiệt trời đánh gian trá, phúc hắc... Bị bắt thì thôi đi còn bị nhìn hết trơn a.
Gào thét~~~~~~
Nhàn Vương Kiêu Ngạo
- Chapter 55 6 tháng trước
- Chapter 54 6 tháng trước
- Chapter 53 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ phẫn nam trang, nam cường nữ cường, sủng, HE
Edit: Bluecherry
Tình trạng bản gốc: hoàn
“Diêm Vương gia, ngươi cút ra đây cho bổn tiểu thư!”
Hồng y nữ tử có gương mặt xinh đẹp, đôi mắt sáng hữu thần, mũi ngọc môi anh đào, thần sắc sáng ngời nhưng đáy mắt lại bừng cháy hai ngọn hoả diễm, chứng tỏ cơn giận của nàng không hề nhỏ chút nào.
Nàng không ngừng quất roi lên Diêm Vương điện, vừa quất vừa quát, thế nhưng không có ai trả lời nàng. Cơn giận như thể ngọn lửa thiêu đốt đáy lòng, roi hướng tới một tên quỷ sai túm tới. Tên kia sợ co rúm chân tay, cả người cứng ngắc, không dám cục cựa.
“Uy, ngươi biết Diêm Vương hiện tại ở đâu không?” Hồng y nữ tử chỉ vào quỷ hồn hỏi.
Quỷ hồn xoay người lại, cúi đầu trả lời: “Tô tiểu thư, Diêm Vương gia hiện đang hưởng thụ nhuyễn ngọc ôn hương.”
“Cái gì?” Hồng y nữ tử giận dữ: “Tốt cho một tên Diêm Vương ngươi! Cư nhiên chỉ ham sắc, ngược lại phán bổn tiểu thư chết oan. Ngươi không tin bổn tiểu thư có thể đánh ngươi sao?”
Dứt lời, nàng tức giận chạy về phía tẩm cung của Diêm Vương. Thân ảnh lửa đỏ như đạo hoả diễm, soi sáng nơi địa ngục âm u lạnh lẽo.
Tiểu quỷ hồn kinh ngạc nhìn bóng dáng chớp mắt đã biến mất kia, nhịn không được cảm thán: “Aizzz… Rõ ràng đều là quỷ hồn, như thế nào mà đãi ngộ lại kém vậy a?”
Không công bằng a! Bọn hắn rõ ràng bị đám quỷ sai hung thần ác sát kia quất roi mỗi ngày, thế nhưng vị Tô tiểu thư kia lại không phải chịu. Nếu không phải còn có Diêm Vương, bọn hắn đều nghĩ nàng mới là chủ nhân Diêm Vương điện mất. Ngay cả quỷ sai thấy nàng còn sợ tới mức chớp mắt đã trốn biệt rồi.
Tại tẩm cung Diêm Vương, sau cánh cửa gỗ khắc hoa là một mảnh xuân sắc. Màn lụa lay động kịch liệt, thanh âm truyền ra khiến người nghe mặt đỏ tim đập.
“A a a… Vương… Mau… Ta chịu không nổi…”
“Nhanh như vậy liền chịu không nổi sao? Bản Vương còn chưa có ra chiêu đâu!”
Hồng y nữ tử đứng ngoài cửa phòng, nghe thanh âm bên trong truyền ra, lửa giận mãnh liệt thiêu đốt. Cư nhiên ở đây tham hoan, lại đem chuyện của nàng vứt ra sau ót, xem nàng thu thập bọn hắn như thế nào!
“Phịch!”
Hồng y nữ tử một chưởng phá nát cửa phòng.
Trong phòng đang một mảnh kịch tình nồng cháy, hai đương sự bị một tiếng này phá hư, dục vọng nháy mắt liền bị cuốn phăng. Diêm Vương lập tức ngừng động tác, đè lên người nữ nhân xinh đẹp kia.
Nữ nhân mở to mắt nhìn Diêm Vương, Diêm Vương mím môi không nói, nén giận không thôi, trán nổi đầy gân xanh, đang muốn phát tác thì thấy người phá hoại là ai, tức giận lập tức nuốt xuống bụng.
“Tô tiểu thư, sao ngươi lại vào đây?”
Má ơi! Đang ở thời điểm mấu chốt, cư nhiên lại bị nữ quỷ kiêu ngạo kia phá đám, thật là thất sách! Bất quá lại nói, nữ quỷ này thật sự rất kiêu ngạo, hoàn toàn không đem Diêm Vương gia – chúa tể sinh tử vạn vật như hắn vào mắt.
“Bớt sàm ngôn đi! Ta tại sao lại vào đây, ngươi rất rõ ràng rồi còn gì!” Hồng y nữ tử trừng mắt nhìn nửa thân trên trần trụi của Diêm Vương, trong mắt đều là không có kiên nhẫn.
“Rốt cuộc đến khi nào ngươi mới để ta trở về đây?”
Nàng, Tô Khinh Lăng, nguyên là thiên kim tiểu thư tập đoàn Tô thị, là tâm can bảo bối của cha mẹ, là trân bảo được ca ca phủng trong tay, cuộc đời luôn thuận buồm xuôi gió thế nhưng lại bị Hắc Bạch Vô Thường câu nhầm hồn phách. Thảm hại hơn là, thân thể nàng bị hoả táng, vì không cam lòng nên cũng không thể đi đầu thai. Mỗi ngày đều ở Diêm Vương điện lượn qua bay lại, đã một tháng rồi mà tên Diêm Vương chết tiệt kia chỉ lo lêu lổng, không thèm giải quyết. Tô Khinh Lăng nàng từ khi nào đã trở thành không khí vậy?
“Tô tiểu thư, ngươi biết là thân thể ngươi đã bị huỷ, căn bản không thể nào hoàn dương được.” Diêm Vương rất tức giận. Giận do Tô Khinh Lăng kiêu ngạo là một nguyên nhân, nguyên nhân khác là tại vì hắn sai.
“Ta mặc kệ ngươi có thể để ta hoàn dương hay không, đó là chuyện của ngươi. Ta chỉ biết, thủ hạ của ngươi câu sai hồn của ta, làm hỏng cả hạnh phúc đời ta. Nếu ngươi không cho ta một cái đáp án khiến ta vừa lòng, ta liền khiến cái điện Diêm Vương này gà chó không yên, còn nháo lên Thiên đình, trách tội ngươi thất trách!”
“Từ từ đã!” Vừa nghe Tô Khinh Lăng muốn nháo lên trên, Diêm Vương lập tức sợ hãi. Hắn giơ tay túm quần áo mặc vào, chạy tới bên cạnh nàng: “Tô tiểu thư, ngươi ngàn vạn lần không được nháo lên Thiên đình. Sự tình biến lớn, cũng không nhất định có thể giải quyết tốt.”
Trời ạ! Vạn lần cũng không thể để bên trên biết hắn thất trách, nếu không đầu hắn khó giữ a!
Tô Khinh Lăng cười tà nhìn hắn, roi trên tay nhoáng một cái, khiến Diêm Vương hoảng hốt.
“Tô tiểu thư, nói đi, ngươi có điều kiện gì?” Cắn răng một cái, Diêm Vương mở miệng. Thôi thôi, nếu hi sinh một chút mà đổi lấy được an bình về sau, hắn cũng không ngại.
“Để ta hoàn dương.” Tô Khinh Lăng nhẹ nhàng nói.
“Nhưng thân thể ngươi đã không còn.” Diêm Vương gấp tới độ gân xanh dưới trán muốn nhảy nhót. Nữ nhân này đòi như vậy, hắn lỗ nặng a!
“Ta mặc kệ. Điều kiện duy nhất là hoàn dương, không bàn cãi nữa!” Tô Khinh Lăng ôm ngực, mày liễu nhướng cao, cho thấy một thái độ kiên định.
“Ngươi…” Diêm Vương tức tới độ lông mày cũng muốn rụng. Hắn thật muốn một tát đánh bay nàng. Đúng là một nữ nhân vừa kiêu ngạo, cố chấp khiến người ta không thể ưa nổi mà!
“Cho ngươi ba sự lựa chọn. Một là để ta nháo lên Thiên đình, hai là để ta hoàn dương, ba là để ta là môn thần canh cửa, mỗi ngày nghe ngươi ở đây ân ái. Ngươi chọn đi.”
“Ngươi…” Diêm Vương bị Tô Khinh Lăng chọc cho giận đến muốn ộc máu, tái mặt nhìn bộ dáng “lão nương khi dễ ngươi đó”, chỉ cảm thấy trong đầu có sợi dây đứt cái phựt. Đợi đến khi hắn tỉnh táo lại rồi, Tô Khinh Lăng cư nhiên bị hắn một cước đá bay ra ngoài.
Tô Khinh Lăng không kịp đề phòng, bị Diêm Vương đá bay, giận dữ la hét: “Diêm Vương chết tiệt! Ngươi dám đá ta? Bổn tiểu thư nhớ kĩ ngươi rồi!”
Tình Yêu Đan Xen Thời Gian
- Chapter 13 6 tháng trước
- Chapter 12 6 tháng trước
- Chapter 11 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Edior: Thần Vương Tiên Trang
Chờ đợi mang theo mộng ảo
Nàng xuyên qua thời không trở thành tân nương của hắn
Nàng hoạt bát mềm mại đáng yêu
Nhiều lần tác động đến trái tim băng lãnh cô độc của hắn
Yêu, bù đắp khoảng cách ngàn năm
Trái tim xuyên suốt lẫn nhau…
Bạch Tử Họa! Ngươi Sai Rồi!
- Chapter 50 6 tháng trước
- Chapter 49 6 tháng trước
- Chapter 48 6 tháng trước
Huyền Huyễn , Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường
1
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: xuyên không, đồng nhân, nữ cường, HE
Nhân vật chính: Huyết Liên Nguyệt Băng - Bạch Tử Họa
Đã có người từng nguyền rủa ta sẽ chết không tử tế, chỉ là lời nguyền rủa thôi. Ha ha ha còn kẻ phát ngôn ra câu nói kinh điển đó, mộ hắn xanh cỏ đã mọc qua ngực.
-Hoàng thân tên thích khách đó sống chết cũng không khai.
-Lăng trì!-Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Trên đời này chỉ có hai loại người kẻ mạnh nắm trong tay sống chết của người khác và kẻ yếu sống chết nằm trong trong tay người khác, ta không biết ta có phải kẻ may mắn hay không nhưng thật đáng mừng ta lại là loại người thứ nhất. A! nhưng mà nói chính xác một chút ta cũng không phải là người. Có không ít người biết về chúng ta, không giống như tiên giới có mối liên hệ mật thiết với phật giới chúng ta là một lực lượng riêng biệt mà để phân biệt với tiên và phật nhân loại thường gọi chúng ta là THÁNH GIỚI.
Hoàng tộc Huyết Liên chúng ta chính là một trong những nhánh chính thống của thánh giới.
-Sư phụ ngươi không cần Tiểu Cốt nữa sao!
-Ngươi đi đi từ nay không được phép trở về Trường Lưu nữa, ta cũng xem như chưa từng có đệ tử nào.
-Bạch Tử Họa ngươi đúng là vô tình, tự cho mình là đúng Hoa Thiên Cốt vì người sống chết không màng, từ một vị thần phải gia nhập yêu ma giới, trở thành yêu thần. Những thứ ngươi nợ nàng ta nhất định thay nàng từng thứ từng thứ đòi lại.
Thiên kiếp giáng xuống là họa hay phúc, duyên đến là nhân hay nghiệt phải xem ý người.
A Mạch Tòng Quân
- Chapter 156 6 tháng trước
- Chapter 155 6 tháng trước
- Chapter 154 6 tháng trước
Quân Sự , Cổ Đại , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Dịch: Thanh An
Năm đó chàng và nàng thả hồn nghĩ về tương lai dưới bóng cây hòe: Non xanh, nước biếc, thị trấn nhỏ, người ta… Ai có thể đoán được bao nhiêu năm sau chàng trở thành một danh tướng, tiếng tăm lừng lẫy tứ quốc, Tống Thượng Công Chủ… nhưng cũng không ai ngờ được nàng thì lưu lạc khắp nơi, tòng quân, và trưởng thành một “Thần chiến tranh” trong gươm đao bão đạn được mọi người ngưỡng mộ… Một ngày kia cuộc tương ngộ trên chiến trường buộc họ đi đâu về đâu…
Nguyện Gả Cho Đại Đương Gia!
- Chapter 10 6 tháng trước
- Chapter 9 6 tháng trước
- Chapter 8 6 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: cổ đại, giang hồ, sủng.
Số chương: 10
Edit: -BG-
Thời cơ đến thì đại sự nhất định sẽ thành? Sai!
Hắn nhìn một cái là biết ngay, tiểu cô nương ‘độc ác’ - vị thần y thế gia này - sẽ là người mẹ tương lai của các con hắn.
Từ lúc hắn chào đời tới giờ, hắn chưa từng gặp một cô nương nào thú vị như vậy
Nhưng đáng tiếc, mặc dù nàng tài nghệ xuất chúng, nhưng trong tình yêu lại rất ngờ nghệch
Hắn đường đường là đại đương gia của lãnh địa Thanh Long, đã yêu là yêu rất chân tình
Nhưng cô nương nhà người ta lại ‘chậm chạp’
Cũng may mà lừa được ba chữ "Muội đồng ý"
Nàng đã không thể vứt bỏ danh hiệu ‘thủ lĩnh phu nhân’ này được rồi. . . .
Tù Sủng Phi Của Vương Gia Tà Mị
- Chapter 83 6 tháng trước
- Chapter 82 6 tháng trước
- Chapter 81 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Hắn chính là một người như vậy, giây trước là một tên ác ma khiến người người thống hận, giây sau lại là một thiên sứ ôn nhu.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thật lâu sau, nàng yếu ớt thốt ra vài chữ. Hắn là người như thế nào? Là ác ma sao? Mà ác ma tất nhiên sẽ tới từ địa ngục.
“Ta sao, ta là người duy nhất nàng có thể dựa vào.” Hắn cười, trả lời khẳng định.
“Ngươi yêu ta sao?” Nàng cười mỉa mai hỏi hắn.
“Đúng vậy. Trên thế giới này, ta là người yêu nàng nhất.” Hắn thâm tình nhìn nàng, trong mắt tràn đầy sự yêu thương say đắm của riêng mình.
“Tình yêu của ngươi chính là giết hết những người quan tâm ta, những người ta có thể dựa vào sao?” Nàng rất muốn cất tiếng cười to. Kẻ đứng trước mặt đó lại dám nói yêu nàng ư?
“Đúng vậy, chỉ có làm như vậy nàng mới để ý đến mình ta, chỉ dựa vào ta mà sống.” Hắn cúi đầu, hôn mạnh lên môi của nàng, cười tà mị.
Bởi vì nàng là tất cả sự sống của ta, vì thế trên thế giới này nàng chỉ có thể thuộc về ta. Trong lòng hắn đã khẳng định điều đó.
Hắn, Đông Phương Thiểu Tư, Nhiếp Chính Vương, nắm mọi quyền lực trong thiên hạ. Trong đáy mắt vĩnh viễn luôn băng lãnh, chỉ khi ở trước mặt nàng ánh mắt đó mới trở nên nồng cháy.
Mà hắn chỉ luôn đứng ở phía sau, mỉm cười dịu dàng: “Ta sẽ luôn luôn đứng ở phía sau nàng, chỉ cần nàng quay đầu lại, là có thể nhìn thấy ta.”
Sự dịu dàng này là bộ mặt thật của hắn sao?
Hắn, Hoàng Phủ Khinh Trần, hoàng tử Thương Châu Quốc . Hắn tựa như vị tiên giáng trần đột nhiên xuất ở trước mắt nàng, tình cờ cứu nàng một mạng. Khi đối diện với nàng, hắn luôn bày ra vẻ mặt ôn nhu hiền hòa, đấy là sự thật sao?
Hắn, một kẻ không cam lòng: “Ta cũng có thể cho nàng hạnh phúc, chỉ cần nàng muốn, bất cứ thứ gì ta cũng có thể cho!”
Trước đây đã từng bỏ qua, bây giờ muốn quay lại bồi đắp gấp bội. Điều đó thật có thể làm được sao?
Dạ Mặc Hiên, chỉ cần hạ quyết tâm thì tuyệt đối không thay đổi, cho dù người đầy thương tích. Không thể yêu sao? Vậy thì hận đi, cho dù là hận chính mình, cũng phải giữ nàng ở bên người.
Mà nàng, rốt cuộc là người như thế nào? Trước mặt luôn tỏ ra là một con cừu nhỏ, ở sau lưng lại ngoan độc, sắc bén, bình tĩnh và lạnh nhạt.
Sư Phụ (Hệ Liệt)
- Chapter 18 6 tháng trước
- Chapter 17 6 tháng trước
- Chapter 16 6 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Người dịch: mic2huang
Tuyển tập truyện ngắn về sư đồ luyến của Cửu Lộ Phi Hương.
Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch
- Chapter 69 6 tháng trước
- Chapter 68 6 tháng trước
- Chapter 67 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, xuyên không
Edit: Cún con say sữa, Windy, Lâm Linh
Độ dài: 66 chương + 3 phiên ngoại
LÝ GIẢI TÊN TRUYỆN
Bạc hà: Vân Tưởng Dung, từ nhỏ đã có đôi mắt long lanh đẹp hút hồn, đôi má tựa ráng chiều, làn da trắng mịn nõn nà, sinh ra đã biết nói, dung nhan vô song. Trời sinh tính tình thông minh, linh hoạt, tựa như tinh linh trong truyền thuyết. Từ khi lên chín tuổi đã ẩn hiện một diện mạo khuynh quốc, khuynh thành. Sinh ra đã được phong làm thái tử phi. Thân thể có mùi thơm mát của bạc hà, vì vậy mà được xưng tụng là “Bạc Hà mỹ nhân”.
Đồ my: Tử Hạ Phiêu Tuyết, một đôi mắt màu tím, dung nhan còn đẹp hơn cả nữ nhân, giống như đóa hoa đồ my nở trong tuyết tháng sáu. Thiên phú dị bẩm, xử sự lạnh lùng, quyết đoán, danh xưng là “Yêu vương”.
Lê: Triệu Lê Mậu, thái tử Hương Trạch Quốc, trí dũng hơn người, một đôi mắt phượng không giận mà uy, như một cây lê cao vút, xum xuê cành lá.
Hoa: Hoa Phỉ, ngọc thụ lâm phong, giỏi dùng độc mà cũng giỏi trị độc. Thích màu xanh, từ chỗ ở cho đến quần áo và đồ dùng hàng ngày đều là màu xanh. Tính tình thẳng thắn, chân thành, thường khiến cho người khác ôm bụng cười đến quặn thắt cả ruột.
Bạch: Vân Tương Chi, là con nuôi của Thừa tướng Hương Trạch Quốc Vân Tư Nho, dáng vẻ khó phân biệt nam nữ, thích màu trắng, giỏi vẽ tranh, được mệnh danh là Họa thánh. Người đời sai dùng “tư nho”để chỉ mỹ nam.
Giới thiệu vắn tắt
Hoàng đế tự mình xem xét tuyển người phối ngẫu(1) với Thái tử. Thái tử mặc dù rất tốt, nhưng cũng không bằng được “Tiểu Bạch ca ca” thanh mai trúc mã của nàng. Vì vậy, Vân Tưởng Dung vốn không sợ trời, không sợ đất liền tỉ mỉ bày ra một màn “tân nương thất lạc”. Nguyên tưởng rằng chỉ là tư tình của nhi nữ, không ngờ lại khiến thiên hạ phân tranh.
(*Phối ngẫu: Kết duyên vợ chồng)
Thân thế của Tiểu Bạch ca ca mà nàng vẫn thương yêu là một câu đố. Kẻ được thế nhân gọi là “Yêu Vương”, Tử Hạ Phiêu Tuyết, cũng nhìn chằm chằm vào nữ tử mang trên người hương bạc hà truyền kỳ. Dung mạo đẹp chính là sai lầm mà. Đúng là Hồng nhan họa thủy trong truyền thuyết
VĂN ÁN
Sự tình được đặt tên là kỳ diệu này bắt đầu từ một đầu mối như sau: tôi quen biết một người bạn trai đã được 3 tháng lẻ 1 ngày. Trong một buổi tối nọ, lương tâm tôi đột nhiên thức tỉnh, cho nên tôi đã quyết định rằng để cứu vớt trái đất, nếu tôi không vào địa ngục thì còn ai vào địa ngục? Một cuộc cách mạng tinh thần cao thượng. Nhưng nó gắn với một bài học đau lòng. Nếu có thể thì tôi ước gì người bạn trai ấy đừng cố cầu hôn tôi. Cũng không biết tên “quạ đen” nào ngu ngốc đưa ra ý kiến rằng tôi rất thích một chiếc nhẫn kim cương – khiến người bạn trai đó lẳng lặng bỏ chiếc nhẫn vào trong ly sinh tố đào mát lạnh. Đúng lúc chàng giương mắt hồi hộp chờ đợi, thì tôi ngây thơ vô tội múc một thìa sinh tố đào lớn đến mức không thể lớn hơn được nữa, rồi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nuốt xuống… Tại thời điểm tôi trình diễn động tác sét đánh không kịp bưng tai ấy, trong nháy mắt, tôi thấy trong con ngươi nhỏ tí xíu đang nhìn tôi chờ đợi, chợt xuất hiện vô số con số phóng đại (người bình thường gọi đó là nhãn thần), sau đó trước mắt tối sầm…
———————-
Sử sách ghi chép lại rất nhiều cách xuyên qua không gian: có người vì bị tông xe mà xuyên qua, có người vì nhảy lầu mà xuyên qua, có người xuyên qua khi đang ngủ, có người vì sinh bệnh mà xuyên qua… Mà tôi —— lại vì bị chiếc nhẫn cầu hôn nạm kim cương làm cho nghẹn chết mà xuyên qua. Quá xấu hổ! Thật quá xấu hổ mà! Một nỗi bất hạnh trong vạn nỗi bất hạnh! Có người nói tôi thật biết cách hủy hoại sự trong sạch của những người xuyên qua…
Làm Sủng Phi Như Thế Nào
- Chapter 123 6 tháng trước
- Chapter 122 6 tháng trước
- Chapter 121 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
1
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Nội dung: Xuyên không, cung đình hầu tước, cung đấu
Editors: Lina Lê, Nthhunhan, Camtusori, Lei Hino
Số chương: 123 chương
Sủng phi có bộ dáng như thế nào? Xinh đẹp động lòng người lại ngang ngược.
Bề ngoài là nữ nhân hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng thực tế lại chỉ là tấm gỗ cho chân ái mà thôi.
No no no, hãy để cho Ôn thị A Uyển ta tiến công trên con đường của sủng phi đến nói cho ngươi biết thế nào mới gọi là sủng phi.
Lời giới thiệu của editor Lina: Truyện ngọt ngào, sủng, ko nhiều xôi thịt, chỉ mút mát được chút tẹo thui, nam chính ko sạch, nữ chính đối với nữ nhân khác thì cường nhưng với nam chính thì ngơ ngơ ngác ngác rất dễ thương ><
Cấp bậc hậu cung:
Hoàng hậu
Quý phi
Chính nhất phẩm: Thục phi, Hiền phi, Lương phi, Đức phi
Tòng nhất phẩm: Phi
Chính nhị phẩm: Chiêu nghi, chiêu viện, chiêu dung
Tòng nhị phẩm: Thục nghi, thục viện, thục dung
Chính tam phẩm: Quý tần
Tòng tam phẩm: Tiệp dư
Chính tứ phẩm: Dung hoa (vinh hoa)
Tòng tứ phẩm: Phương nghi, phân nghi, thuận nghi
Chính ngũ phẩm: Tần
Tòng ngũ phẩm: Tiểu nghi, tiểu viện
Chính lục phẩm: Quý nhân
Tòng lục phẩm: Tài tử (mỹ nhân)
Chính thất phẩm: Thường tại
Tòng thất phẩm: Tuyển thị
Chính bát phẩm: Thải nữ
Tòng bát phẩm: Canh y
Tướng Công Ăn Mày
- Chapter 26 6 tháng trước
- Chapter 25 6 tháng trước
- Chapter 24 6 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Tên khác: Khất Cái Tướng Công
Editor: vuminh
Trong đời người, nhân duyên là do trời định?
Nghe nói ở Lạc Thành có một vị Trì lão gia tiếng tăm lừng lẫy, lấy buôn vải lập nghiệp, nhiều năm qua buôn bán sinh lời nhiều, sự nghiệp càng làm càng lớn.
Đáng tiếc Trì lão gia chỉ có một người con gái, cần người đến ở rể để kế thừa gia nghiệp.
Có điều vị đại tiểu thư họ Trì thế mà không chịu có người đến cửa dắt mối làm mai, trái lại gióng trống khua chiêng, đòi “ném tú cầu chọn rể”.
Dùng cách thức mạo hiểm như vậy để gả ra ngoài thật sự cần rất nhiều dũng khí.
Trì tiểu thư không phải loại người không hiểu chuyện. Nhưng vì ngày trước, nàng nằm mộng thấy vị tướng mặc áo giáp vàng nói nàng là người vợ ba kiếp của y, duyên phận trời định, muốn nàng dùng tú cầu để nối lại dây tơ, nàng ném y tiếp, đời này lại kết duyên đẹp.
Trong lòng tin tưởng, nàng quyết định ném tú cầu, chờ võ tướng giáp vàng xuất hiện.
Không ngờ tú cầu bay chệch, vụt qua đám đông người muốn cướp cô dâu, rơi vào tay một tên ăn mày vừa thối vừa bẩn ở ven đường.
Than ôi, chuyện này tính làm sao đây?
Tên ăn mày kia tóc tai rối bù, quần áo vá chằng vá đụp, đã vậy còn mắt lớn mắt nhỏ, tuyệt đối không giống vị thần tướng anh dũng thần võ mặc áo giáp vàng trong giấc mộng của nàng.
Lập Thệ Thành Yêu
- Chapter 14 6 tháng trước
- Chapter 13 6 tháng trước
- Chapter 12 6 tháng trước
Huyền Huyễn , Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Người dịch: Ánh Nguyệt
Tiêu Dao là một nàng yêu quái bình thường, cuộc đời bình thường, pháp thuật bình thường, kết bạn với một cậu yêu quái khác cùng sống những tháng ngày tiêu dao không cần lo nghĩ.
Dạ Mặc là một chàng trai loài người, lại vì một câu nói bông đùa của nàng yêu quái Tiêu Dao mà nỗ lực tu luyện thành yêu, nỗ lực thực hiện lời hứa của chính mình, cùng nàng sáng chơi biển cả chiều về nương dâu, tận hưởng mọi vui vẻ khoái lạc của thế gian.
Một con yêu quái lười nhác vô công rồi nghề ăn no chờ chết như nàng, lại được nuôi dưỡng bởi một vị thần tiên thân phận bí ẩn, pháp lực vô biên. Nàng không biết người đã nuôi nàng cả vạn năm nay rốt cuộc là thần tiên gì, cũng giống như chính nàng cũng không biết bản thân mình rốt cuộc là loại yêu quái gì.
Vì sự xuất hiện của một nam nhân kỳ lạ toàn thân đều là màu trắng, ngũ quan thanh tú, nét mặt hao gầy, tóc mai điểm sương, nàng đã bị “người cha hờ” của mình quẳng đi không thương tiếc.
Chuyện quái gì đã xảy ra chứ?
Theo lý mà nói, một kẻ đã từng làm thú cưng như nàng hoàn toàn có lý do để cho rằng, ngày đó chính vì sự xuất hiện của nam nhân kỳ lạ kia mới dẫn đến chuyện nàng bị người cha hờ có mới nới cũ vứt bỏ như vậy. Đại thúc hào sảng và thanh niên tuấn mỹ, thực sự là hợp với ý quần chúng nhân dân hơn...
Thế nhưng, rõ ràng mới chỉ gặp nhau có một lần, vì sao nàng luôn cảm thấy vị thần cao cao tại thượng ấy và một con yêu quái kém cỏi tầm thường như mình có mối liên hệ ràng buộc vô cùng chặt chẽ? Mỗi lần ở cạnh nhau, nàng đều cảm thấy nguyên thần của y chập chờn dữ dội. Nhưng sao có thể vậy được? Sao nàng có thể cảm nhận được nguyên thần của một vị thần tiên có tu vi cách mình một trời một vực chứ?
Dù là yêu hay hận, đè nén chịu đựng như vậy tất phải có nguyên nhân sâu xa.
Mà nguyên nhân này, có lẽ phải liên quan đến nàng của cả vạn năm trước.
Một nàng, mà chính nàng đã không còn nhớ rõ…
Mắt Bắc Hải, địa ngục A Tỵ, Thiên đình, Quán Giang Khẩu, nông trang Giang Nam, đỉnh Côn Lôn, Mặc Dao giới, bao nhiêu biến cố xảy ra đến nghiêng trời lệch đất, đều bắt nguồn từ một nguyên nhân sâu xa từ mãi thuở hồng hoang…
Nếu đã chẳng còn nhớ được gì nữa, thì cho dù hồn phách vẫn như trước, cũng có quan hệ gì với người đã chết kia?
Cho nên yêu hận đã từng trải qua, thì có liên quan gì đến ta của hiện tại?
Cho nên cứ xem như, ta đã từng yêu huynh, vậy thì đã sao?
Thật ra tư tưởng trung tâm của truyện chính là, nếu không phải cùng một chủng loại thì không nên ở bên nhau.
“Không phải bởi vì biến thành yêu quái nên ta mới yêu nàng, mà bởi vì yêu nàng cho nên ta mới biến thành yêu quái.”
“Lập thệ thành yêu” - câu chuyện về một tình yêu kỳ lạ, vì lời thề mà biến thành yêu quái.
Vương Gia Rất Nghiêm Túc
- Chapter 10 6 tháng trước
- Chapter 9 6 tháng trước
- Chapter 8 6 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Số chương: 10
Cô nương bình thường đều ưa thích son phấn bột nước, quyết tâm tinh thông mọi thứ cầm kỳ thi họa.
Ấn Hoan lại yêu thích đao kiếm, lập chí đi khắp Nam Bắc học hỏi cho bằng hết võ công trong thiên hạ.
Nhưng chẳng ngờ sư phụ lại tính ra rằng Duệ Vương gia - người mà xưa nay thanh tâm quả dục, tấm lòng rộng mở năm này sẽ gặp phải tử kiếp, mà đó lại còn là một đào hoa kiếp. Người giao cho nàng sứ mệnh đặc biệt đến bảo vệ hắn.
Hừ, Duệ Vương gia ấy cũng chỉ là Hoàng thúc của đương kim Hoàng thượng thôi. Trong vận mệnh của hắn có kiếp số thì liên quan gì tới nàng? Không đi! Cái gì? Tật Quang tàn ảnh!? Đây không phải là bộ kiếm pháp mà sư phụ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo nhất đó sao?
Nếu nàng bảo vệ Duệ vương gia vượt qua khỏi kiếp nạn này thì sẽ có thể luyện bộ kiếm pháp kia ư? Không thành vấn đề, nàng đây liền xuất phát, nghe theo chỉ thị của sư phụ trà trộn vào phủ Vương gia. Giấu tên Vương gia từ nhỏ thân thể đã yếu ớt, nhiều bệnh tật kia sau lưng để bảo hộ kĩ càng
Có điều… chuyện này hình như là rất không thích hợp nha!
Hoàng Phủ Hạo Nguyệt này rõ ràng là biết võ công, thậm chí trình độ còn cao hơn nàng nhiều. Nhân tài như vậy thì cần gì nàng đến bảo hộ đây?
Khuynh Thế Họa Trần
- Chapter 55 6 tháng trước
- Chapter 54 6 tháng trước
- Chapter 53 6 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, NP, Nữ cường, Nam cường, Sủng
Khuyết Thu Nguyệt
” Tiêu dao bất định phong sơn thủy
Nguyệt mi tựa lệ, tâm cố hận”
Trước kia từng nếm đủ thị phi, kiếp này từng thề vô tình thất dục, không luyến không ái, vô tâm phế vật, ngạo du hồng trần.
Đoạn đi tương tư, trường lệ vẫn còn. Khuynh tâm điên đảo nam nữ, biết bao ai vì nàng khổ sở.
Phong vân giang hồ, cuộc chiến Tam Quốc. Điều do nàng họa ra, nhân gian truyền miệng, tụng nàng yêu nữ.
Khuyết Hạo Nhiên
” Tương tư bất định khó cầu
Hận ái tự liễu thị huyết phi lý”
Thị phi khắp nơi, khó biết đoán trước được. Gặp nàng, vẫn là nghiệt hay duyên, con tim hắn không ngừng yêu nàng, yêu đến mất si quyến, tử biệt.
Cái vô tâm nữ nhân, tiêu dao một mình. Độc lưu hắn một cỗ tương tư, oán hận thiên địa, cả đời thống khổ, ác mộng vô tận chỉ mong được ngộ lại yêu mị nữ nhân kia.
Hỏa Liệt Thương
“Oán như trùng, vũ liệt can
Tương tư mộng, tàn lại vỡ”
Tiếc động lòng phàm, bị đánh vào hắc ám, chìm sâu trong thống khổ, độc lưu lại một cỗ tương tư. Rốt cuộc chỉ biết chờ, tâm hóa lãnh, tuyệt vọng bi ai
Chờ đến được nàng, huyết y nữ tử. Tâm không bằng sầu khó thoát, chờ đến cái chết gần đến, vẫn nguyện gặp lại.
Hạ Chấn Phong
” Si mộng tình, lưu luyến duyến biệt tương tư
Khổ tự ai, oán thán đời, nhập thành ma”
Hắn ngộ nàng, chỉ độc nụ cười cướp đi tâm hắn. Mê luyến ngộ sầu khó cầu tri kỷ, yêu nàng tròn vẹn bằng tâm thuần khiết. Chờ đợi nàng tiêu dao đủ để trở lại bên hắn.
Nhưng ngờ đâu, chờ đến bảy năm, bên cạnh nàng lại là nam nhân khác. Tuyệt vọng điên cuồng hóa thành ma, cuồng dại trong tình ái, giết người không gớm tay.
Thị phi đầy nhân gian, độc lưu khúc tương tư. Trước khi chết, mong ngộ ở Hoàng Tuyền, hóa thành quỷ linh, ngộ bên nàng.
Nguyệt Nhi Viên
- Chapter 10 6 tháng trước
- Chapter 9 6 tháng trước
- Chapter 8 6 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: Cổ đại, hài, HE
Editor: Lam Nguyet Minh
Thi Nguyệt Nhi thực hồ đồ mất rồi!
Người nam nhân tuấn mỹ này đánh cược thắng được nàng, trở thành chủ tử mới của nàng.
Đối với bất kỳ kẻ nào, vẻ mặt hắn cũng rất ôn hòa, nhã nhặn. Chỉ riêng ở trước mặt nàng, lại giống như sư tử bị đạp trúng chỗ đau.
Nàng xuất hiện trước mặt hắn, hắn rống!
Nàng không xuất hiện trước mặt hắn, hắn cũng rống!
Hơn nữa, sau khi trộm đi nụ hôn của nàng, liền lập tức biến mất.
Ai, thật đáng ghét, rốt cuộc là hắn muốn thế nào đây?
****
Tần Bất Hoán tuấn mỹ vô song, giống như tiên nhân.
Người ngoài không thể tưởng tượng được, một nam nhân tuấn mỹ như thế, lại là 'Tiếu Diện Diêm La' trên sa trường.
Tâm tư gian xảo, kín đáo đều ẩn giấu sau nụ cười.
Hắn thề rằng sẽ thú 'thiên hạ đệ nhất mỹ nhân', nhưng vận mệnh trêu ngươi, nguyệt lão lại thưởng cho hắn, chính là.... ......?!
Say Năm Tháng
- Chapter 72 6 tháng trước
- Chapter 71 6 tháng trước
- Chapter 70 6 tháng trước
Huyền Huyễn , Ngôn Tình , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: huyền huyễn, ngôn tình, cổ đại, HE
Edit: Vân Cherry (aka Cherry/ cher )
Nội dung giới thiệu vắn tắt
Vị Hi là vì Tuyên Ly mà chết, mỗi một đời, nàng ở Vong Xuyên nhìn tình yêu của hắn cùng nữ tử khác, hắn nhìn nàng rốt cục cũng không thể nhớ ra nàng. Cho đến ngàn năm sau, trí nhớ của bọn họ trở về nhưng giờ đây là một thân phận mới. . . . . .
Bên cạnh vực sâu vạn trượng, nàng đáp ứng sẽ vứt bỏ; trước sóng xanh lạnh lẽo, hắn quyết định muốn quên lãng. Khi hắn chiến đấu dưới tường thành khói lửa gọi tên nàng, nàng cũng nhịn không được nữa, lệ tuôn rơi.
Giới thiệu vắn tắt về tác giả
Vân Gia, cô gái GiangNam, hiện học ở trường Trung văn hệ, chỉ là một người bé nhỏ trong một nước to lớn hơn ba nghìn người. Hay mơ mộng, thích ngẩn người, thích suy nghĩ lung tung. Tác phẩm xuất bản: 《 tô nhuộm nhuộm đuổi theo phu nhớ 》《 mành cuốn gió tây 》.
Xuyên Không , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Độ dài: Tác giả chưa viết xong, có lẽ khoảng hơn 40 chương.
Uyển quốc – Thời Hoàng đế thứ Năm.
Thân là nam tử, giấc mộng lớn nhất là làm quan, được phong vị. Nữ tử bình thường hay quyền quý cũng đều mong được một tấm chồng xứng đáng. Điều khác biệt là “thân phận” của người chồng xứng đáng đó là gì?
Liễu Vân Phụng – Đích nữ của Liễu tri phủ như hoa như ngọc, từ năm ba tuổi đã được dạy dỗ chu đáo cầm kỳ thi họa, ý định khi nàng đến tuổi “vấn tóc” sẽ tham gia tuyển tú, trở thành người đẹp bên cạnh hoàng đế.
Mọi thứ đột nhiên thay đổi….Vân Phụng gặp nạn. Là họa hay phúc, nàng dây dưa cùng Mộc Tuyên – Sát thủ vốn quen với cuộc sống độc lai độc vãng, cuộc đời là chuỗi máu tanh.
Thế giới của nàng là trắng, của hắn chỉ toàn đen.
Nàng thanh thuần, hắn tàn nhẫn. Nàng không chịu nổi sự lạnh lùng, xem sinh mạng như đồ chơi của hắn. Hắn không hiểu được –tại sao nàng lại muốn rời khỏi khi hắn luôn thật lòng thật dạ, xem nàng là trân bảo để mà yêu?
Bảo Long Thần Thám
- Chapter 19 6 tháng trước
- Chapter 18 6 tháng trước
- Chapter 17 6 tháng trước
Huyền Huyễn , Xuyên Không , Trinh Thám , Cổ Đại
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Xin giới thiệu với bạn đọc một tác phẩm tuyệt hay mới ra lò , mang tên Bảo Long Thần Thám. Truyện có tên gốc là Tiến Kích Đích Đại Nội Mật Thám, kể về một thanh niên hơi khùng điên xuyên việt, gã bị rơi vào một thời đại toàn các vĩ nhân, tại đó gã đã vùng vẫy phấn đấu tạo nên một bức tranh truyện vô cùng hài hước vui nhộn.
Truyện dùng nhiều tư liệu của các phim truyện khác để xây dựng nên tuyến nhân vật độc đáo của mình nhưng tất cả đều có nét đặc sắc riêng của tác giả. Đặc biệt NVC não tốt, không yy,mỗi tội hơi ảo tý :)). Rất mong nhận được sự ủng hộ của bạn đọc. Xin chân thành cám ơn!
Ác Nữ Kim Tiểu Mãn
- Chapter 15 6 tháng trước
- Chapter 14 6 tháng trước
- Chapter 13 6 tháng trước
Cổ Đại , Nữ Cường , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Yêu đương vụng trộm một lần cô nhịn, yêu đương vụng trộm hai lần cô tiếp tục nhịn, yêu đương vụng trộm ba lần cô còn muốn tiếp tục nhịn nữa? Nằm mơ!
Vì thế, Trương Thiết Trụ bán thân bất toại, Đặng Thủy Tiên bị tẩm trư lung. Mà Kim Tiểu Mãn, lại trọng sinh ...
Nữ chính bưu hãn, không mè nheo, đích danh ác nữ, xin thận trọng trước khi nhập hố.
Nhân vật chính: Kim Tiểu Mãn ┃ Phối hợp diễn: Trình Tu, Trương Thiết Trụ, Đặng Thủy Tiên┃ cái khác: Bưu hãn nữ chủ, văn nhược tiểu thần y.
Thuận Tay Dắt Ra Một "Bảo Bảo"
- Chapter 152 6 tháng trước
- Chapter 151 6 tháng trước
- Chapter 150 6 tháng trước
Cổ Đại , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
6 tháng trước
Thể loại: cổ trang, hài
Dịch: Shinku [Tiêu Dao cốc chủ]
Văn Án:
Sư:” nói! là của ai? ”
Tiểu: ” Sư phụ, cái gì của ai? ”
Sư: ” Tiểu Tiểu, ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta cái gì của ai? là ai làm cho ngươi lớn bụng? “
Tiểu: ” Sư phụ, con mang thai rồi ôi….” Tiểu Tiểu cao hứng nói
Sư: ” Đủ rồi! Tiểu Tiểu, ngươi nói, hài tử này là của ai? ” cắt đứt lời nàng, lão nhân nghiêm khắc hỏi
Tiểu: ” úi, sư phụ, hài tử là của con hả? ” mở to đôi mắt lấp lánh, Tiểu Tiểu không hiểu hỏi ” hài tử ở trong bụng con, không phải của con thì của ai? ”
Sư: ” Ta không hỏi cái này, ta hỏi cha của hài tử là ai? ”
Tiểu: ” Con không biết, con thấy hắn lớn lên rất soái, thân lại trúng mị độc, dù sao con cũng không bị thiệt hại gì, liền thay hắn giải độc… ”
Sư: Ô ô, thân là thần thâu (thần trộm), hắn tuyệt không phản đối việc thuận tay dắt dê, chẳng qua cũng chỉ là dắt dê dắt bò mà thôi, dắt thêm một tiểu hài tử thì lại không vui chút nào
Tiểu: ” Sư phụ, Thấu Tiên (tiên trộm) có phải Thần Thấu tiên tử không? tên rất có ý thơ nha…”
Sư: ” Không phải! ” cắt đứt mộng tưởng của nàng, lão nhân triệt để thất vọng nói ” Thấu Tiên chính là đại tiên mà Thần Thâu dạy ra! ra ngoài đừng có nói là đồ đệ của ta đấy nhá! ”
Nhiệm vụ đầu tiên, đến hoàng cung trộm tranh, kết quả là hảo tâm vì người khác giải độc, ngay đến chủng của người ta cũng trộm về đây, làm cho sư phụ tức gần chết.
Bốn năm sau xuống núi, đến kinh thành ngây người vài ngày, thì bị bắt đi làm thế thân cho người khác, đến hoàng cung làm Tiên phi gì đó.
Tiên phi thì Tiên phi đi, tốt xấu gì cùng với tên Thấu Tiên của nàng có chữ giống nhau, hơn nữa ba tháng thì có một vạn lượng bạc vào túi, cuộc sống như thế tìm được ở đâu chứ, nàng miễn cưỡng tiếp nhận…
Nhưng tên hoàng đế đáng ghét này cứ gọi là Thụy Tiên (thụy = ngủ)
Khuê danh của người ta gọi là Thủy Tiên cơ mà?
Ngày đầu hồi cung, bị biếm vào lãnh cung, nàng cười cười, đúng lúc để hoạt động gân cốt
Cơm đưa tới không phải ôi thì là thiu, nàng thét chói tai, đúng lúc đề phòng mình để khỏi quên mất sở trường của mình.
Phi tử đến bái phỏng, đưa tới một chậu hoa độc, nàng cao hứng đến khóc chảy nước mắt, ngày thứ hai, mặt các phi tử thành đầu heo
Hoàng thượng đến đây nhục nhã nàng, nàng hưng phấn nhào tới, kết quả hoàng thượng làm môn thần (thần giữ cửa) cả một đêm.
Thái hậu triệu kiến nàng, phạt nàng trong ba ngày chép trăm lần cung quy, nàng sau khi trở về mỗi ngày đều ngủ ngon, cuối cùng chỉ giao ra một tờ giấy…
Hết cách, mời các triều thần tới, tổ chức yến tiệc mời chúng phi, khiến nàng biểu diễn tài nghệ lộ ra cái xấu:
Cầm: Không hiểu
Kỳ: không biết
Thư: không học
Họa: biết xem
Nữ công: chưa cầm qua kim
Vậy ngươi biết cái gì?
Nàng vỗ vỗ cái bàn, hét lớn một tiếng:
” Mẹ kiếp, các ngươi đừng khinh người quá đáng, cô nãi nãi ta không chơi nữa ”
Người bay ra ngoài, một cái nội khố màu vàng bay lên đầu hoàng thượng, một tiếng cười duyên ” lo trông trừng nội khố của ngươi đi! Thấu Tiên đi đây! ” (nội khố: ta nghĩ chắc là đồ lót, hắc hắc )
Hoàng thượng đỏ mặt thiếu chút nữa chui xuống bàn
Hoa:
Nữ tử đâu tiên ta động tâm, lại phải thay thế muội muội tiến cung
Đáng hận là, chính mình cư nhiên không có đường cự tuyệt
Ba tháng, chỉ ba thàng thôi mà
Nàng có thể an toàn mà ra không?
Sau khi ra ngoài, tại sao cùng nàng, lại có khoảng cách nhiều như vậy?
Kỳ:
Một lần thắm người thân, trở lại cứ cảm thấy nàng thay đổi không ít
Mà mùi hương tự nhiên trên người nàng không hiểu sao luôn làm cho hắn thấy thoải mái
Bởi vì nàng đến
Hậu cung mỗi ngày đều phát sinh rất nhiều tình huống
Muốn không để ý đến nàng cũng rất khó
Hảo tâm nhìn nàng đi, cư nhiên dám để hắn làm môn thần cả buổi tối
Mấy phi tử đi hầu hạ nàng, ai ai cũng tranh nhau đến đây cáo trạng
Ngay đến một người luôn ăn chay niệm phật như thái hậu, cũng bị nàng làm cho tức gần chết
Ghê gớm nhất chính là, lúc bản thân bắt đầu yêu nàng
Nàng lại nói nàng chỉ là khách mời?
Ba tháng một vạn lượng bạc so với lương tháng của nhất phẩm đại thần còn cao hơn
Ô ô, vậy trẫm cũng muốn thuê nàng được không?
Còn nữa, Điểm Điểm đáng yêu đó rốt cuộc là chủng của ai vậy?
(shinku: trên kia là lời tự bạch của anh hoang thượng đáng iu ^^!)
Lân:
Một nụ cười thuần khiết, không hề báo trước mà tiến đóng vào tâm điền của mình
Lúc muốn nắm bắt, thì nàng lại trở thành hoàng tẩu của mình
Rõ ràng biết là giả nhưng lại không thể vạch trần
Đến lúc bị trảm (chém đầu), mới biết nàng còn có một Điểm Điểm đáng yêu
Điểm Điểm kia lớn lên có chút giống mình nha
Có phải con của mình không nhỉ?
Sóc:
Đầu năm nay mấy tên tiểu thâu thật là lớn mật
Ngay cả đường đường là vương phủ mà cũng dám xông tới
Muốn nhìn trộm bổn vương tắm chắc?
Sau khi bị bắt cư nhiên dâng đôi môi thơm nóng bỏng lên
Ngay lúc bản thân thần hồn điên đảo, dục hỏa thiêu đốt cư nhiên lại điểm huyệt mình rồi chạy trốn
Tội nghiệp cho mình chỉ có thể…..
Cái này, không nói thì tốt hơn
Ta mà cũng dám trêu chọc? xem ta như thế nào thu thập nàng!
Giới thiệu sơ lược: Truyện này đọc cười đau ruột. Nữ chủ thông minh, nghịch ngợm, hơi vô sỉ chút.Nữ chủ 14 tuổi lần đầu đi làm nhiệm vụ, vô tình thấy có trai đẹp bị hại hạ xuân dược, nàng hi sinh thân mình cứu trai, còn được khuyến mãi một cái bảo khố , làm sư phụ hận không thể tử.
Nàng 18 tuổi, với nhiệm vụ tìm papa cho bảo bảo, lăn lộn gian hồ. Nàng cấp thuốc giúp bạn thân kiếm được chồng đẹp trong mộng, ngờ đâu hại người thành hại mình , nàng bị trai cấp ăn sạch sẽ, 1 lần – 3 lần – n lần (suốt đời)
Thể loại
- Truyen tranh
